cho câu chủ đề: Lão hạc là người sống có tình nghĩa, giàu lòng tự trọng.viết đoạn văn ngắn làm sáng tỏ điều đó, ko chép mạng nha. hứa vote 5 sao cho ai làm hay nha
cho câu chủ đề: Lão hạc là người sống có tình nghĩa, giàu lòng tự trọng.viết đoạn văn ngắn làm sáng tỏ điều đó, ko chép mạng nha. hứa vote 5 sao cho ai làm hay nha
Dù nghèo khổ nhưng lão Hạc chẳnggg bao giờ phiền lụy đến ai. Ông giáo thương cảm muốn ngấm ngầm giúp đỡ thì “lão từ chối tất cả. Từ chối đến mức gần như là hách dịch”. Phải chăng lão hiểu nhà ông giáo cũng nghèo, hiểu rằng bà giáo không thoải mái gì. Ông giáo tốt bụng thật, nhưng lão không thể lợi dụng lòng tốt của người khác, Lão đã từng nói với ông giáo “Để phiền cho hàng xóm, chết không nắm mắt được”. Ngay đến cả đám ma của mình, lão cũng gửi tiền lại nhờ bà con làm ma cho. Cái chết của lão chính là câu trả lời cho ai đó chỉ thấy vẻ bề ngoài “gàn dở bần tiện”, lão đã sống với chết đi với ý thức tự trọng lớn lao. Mỗi khi nói chuyện, với ông giáo hay với con Vàng, lão Hạc đều nhắc đến cậu con trai của mình. Lão nhớ con, trông mong ngày con trở về. Nhớ con bao nhiêu, lão chắt chiu dành dụm cho con bấy nhiêu. Mảnh vườn vợ chồng lão ki cóp cả đời mới mua được, lão để lại cho con, tiền thu được từ mảnh vườn ấy cũng để dành đợi ngày con trai cưới vợ. Đến khi ốm đau khôngggg làm được việc gì, phải tiêu vào tiền tiết kiệm cho con, lão dằn vặt “bây giờ tiêu một xu cũng là tiêu vào tiền của cháu”. Vì vậy, dù yêu quý con Vàng, lão cũng phải bán đi để không phạm vào vào số tiền ấy. Lão Hạc nghèo khổ, bất hạnh nhưng lão Hạc là người cha đầy trách nhiệm và tình thương. Con Vàng là có thể coi như người nhà, người bạn tâm tình thân thiết nhất với lão Hạc. Lão Hạc yêu quý con Vàng, gọi nó là “cậu Vàng”, cho nó ăn trong bát như chó của nhà giàu. Lão tắm rửa cho nó, ăn gì cũng gắp cho nó. Lão khi thì âu yếm trò chuyện, khi thì sừng sộ nạt nộ nó, nhưng rõ ràng là lão coi nó như một đứa cháu. Con Vàng là niềm an ủi để lão vợi bớt nỗi buồn và sự cô đơn trống trải. Hơn thế nữa, con Vàng còn là kỉ vật của anh con trai. Lão nuôi con Vàng với hy vọng mai kia con trai sẽ trở về. Chính vì thế mà khi phải bán con Vàng, lão đã đau đớn, bật “khóc hu hu” như con níttt.
Học tốt, thi tốt nha bợnnn
Lão Hạc trong chuyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao là người sống có tình nghĩa, giàu lòng tự trọng. Lão sống cùng một con cho được đặt tên là cậu Vàng do vợ mất, con trai bỏ đi đồn điền cao su. Lão coi cậu Vàng như một người bạn tri kỷ, đối xử rất tốt với nó. Nhưng rồi năm ấy lão gặp phải một trận ốm nặng, khôgn làm ăn được gì bàn phải bán cậu Vàng để lo toan cuộc sống. Khi bán đi con chó của mình, lão đã rất đau khổ và dằn vặt bản thân mình. Lão “cười mà như mếu,đôi mắt ầng ậc nước,mặt lão đột nhiên có rúm lại,những nếp nhăn xô lại với nhau,ép cho nước mắt chảy ra,cái đẫu lão nghẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít,lão hu hu khóc”. Lão vốn dĩ sống tình nghĩa đấy nhưng do hoàn cảnh quá xô đẩy nên lão buộc phải đưa ra quyết định đau lòng. Ngoài ra Lão Hạc là mộ người giàu lòng tự trọng. Ông Giáo là người bạn chơi thân nhất với lão, nhưng khi được ông Giáo ngỏ ý giúp đỡ khi hoàn cảnh của lão quá khó khăn thì lão lại nhất quyết từ chối. Ngay cả đến khi chết lão vẫn không muốn ảnh hưởng đến người khác nên đã lo tiền ma chay và nhờ ông Giáo giữ hộ kèm mảnh vườn. Lão Hạc hiện lên với vẻ đẹp của con người giàu tình nghĩa và lòng tự trọng. Lão chính là hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp của người nông dân nước ta.