Cho câu chủ đề :”Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là người nông dân nghèo khổ, bất hạnh nhưng giàu lòng tự trọng” Hãy triển khai câu ch

Cho câu chủ đề :”Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là người nông dân nghèo khổ, bất hạnh nhưng giàu lòng tự trọng”
Hãy triển khai câu chủ đề trên bằng 1 đoạn văn tổng phân hợp khoảng 12 câu giúp mình gấp với

0 bình luận về “Cho câu chủ đề :”Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là người nông dân nghèo khổ, bất hạnh nhưng giàu lòng tự trọng” Hãy triển khai câu ch”

  1. Bài làm

    Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là người nông dân nghèo khổ, bất hạnh nhưng giàu lòng tự trọng. Đó là một ý kiến vô cùng đúng đắn. Trong đoạn trích thì Lão Hạc đã hiện lên với tình cảnh vô cùng nghèo khổ và đáng thương, cô đơn khi người vợ mất sớm còn con trai thì đi đồn điền cao su. Chính đó mà Lão phải lủi thủi, cô đơn với chú chó tên Vàng. Cuộc sống vốn dĩ không để yên cho cái cảnh cô đơn mà còn đẩy lão vào cái cảnh nghèo khổ, túng thiếu. Cái tuổi già lẩm cẩm đã khiến lão ốm nặng và kiệt quệ sức khỏe, không thể làm việc. Điều đó làm lão nuôi chính miệng ăn của mình còn khó chứ nói chi là cả cậu Vàng. Cùng quẫn tới bước đường cùng nên lão đành dứt ruột bán cậu Vàng. Sau đó, lão cũng chỉ mò ăn được củ ráy hay bữa ốc,…. Nhưng lão kiên quyết không nhận sự hỗ trợ từ ông giáo mà còn gửi ông giáo tiền lo đám ma của mình. Cái tình thế nghèo khổ, cùng quẫn đã đẩy lão đến cái chết đau đớn, dữ dội mà bất kì ai nhìn thấy cũng khiếp sợ và đau xót. Qua đây ta lại thấy ý kiến ” Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao là người nông dân nghèo khổ, bất hạnh nhưng giàu lòng tự trọng.” là vô cùng đúng đắn.

    Bình luận
  2.   Bàn về tác phẩm, có ý kiến cho rằng : “Lão Hạc trong truyện cùng tên là người nông dân nghèo nhưng sáng ngời nhưng phẩm chất tốt đẹp”. Em đồng ý vs ý kiến trên.Lão Hạc, một con người nghèo khổ, bất hạnh. Ba sào vườn, một túp lều, một con chó vàng… đó là tài sản, vốn liếng của lão. Vợ chết đã lâu, cảnh gà trống nuôi con, lão lần hồi làm thuê kiếm sống. Đứa con trai độc nhất không có trăm bạc để cưới vợ, cảm thấy “nhục lắm” đã “phẫn chí” đi phu đồn điền cao su Nam Kỳ. Tuổi già, sống cô quạnh, nỗi bất hạnh ngày thêm chồng chất. Lão Hạc chỉ còn biết làm bạn với con chó vàng. Lão Hạc rất yêu cậu Vàng cho nó ăn cơm trong bát sứ như nhà giàu. Bắt rận hoặc đem nó ra cầu ao tắm., nhưng “lấy tiền đâu mà nuôi được? Lão cảm thấy mình là một kẻ “tệ lắm”, đã già mà còn “đánh lừa một con chó”. Đói khổ, túng bấn, cô đơn… ngày một thêm nặng nề… lão Hạc chỉ ăn khoai, ăn củ chuối, ăn sung luộc, ăn rau má. Lh còn là người giàu lòng tự trọng, lão từ chối mọi sự giúp đỡ của ông giáo một cách “gần như là hách dịch”, gửi 30đ cho con trai.Vì ko tìm đc miếng ăn tối thiếu cx 1 ph tự trùng phạt mk, Lão Hạc đã ăn bả chó để tự tử. Lão chết đau đớn thê thảm: đầu tóc rũ rượi, mắt long sòng sọc, tru tréo, bọt mép sùi ra… vật vã đến hai giờ đồng hồ rồi mới chết! Cái chết thật là dữ dội!Tóm lại, Ý kiến nêu ra vô cùng xác đáng. Cuộc đời của lão Hạc đầy nước mắt, nhiều đau khổ và bất hạnh. Tuy thế, lão Hạc lại có bao phẩm chất tốt đẹp như hiền lành, chất phác, vị tha, nhân hậu, trong sạch và tự trọng… 

    Bình luận

Viết một bình luận