Cho đề bài:
Báo đưa tin: “Bạn Phạm Văn Nghĩa, học sinh lớp 7 trường THCS Bắc Sơn, quận Gò Vấp, nhà ở Hóc Môn. Nghĩa thường ra đồng giúp mẹ trồng trọt.
Một hôm, mẹ thấy Nghĩa cầm tờ giấy hứng cái gì, mẹ hỏi: “Con làm gì đấy?”. Nghĩa trả lời: “Con thụ phấn cho bắp”. Vụ ấy ruộng bắp nhà Nghĩa năng suất cao hơn mọi năm.
Ở nhà Nghĩa còn nuôi gà, nuôi heo. Em còn làm một cái tời để mẹ kéo nước cho đỡ mệt.
Thành đoàn TP.HCM đã phát động phong trào “Học tập Phạm Văn Nghĩa”. Phong trào ấy được các bạn hs nhiệt liệt hưởng ứng”.
Em hãy nêu suy nghĩ của mình về hiện tượng ấy.( không chép mạng nhe ????!)
MÌNH CẦN SỰ TRỢ GIÚP TỪ CÁC BẠN!!
Cho đề bài: Báo đưa tin: “Bạn Phạm Văn Nghĩa, học sinh lớp 7 trường THCS Bắc Sơn, quận Gò Vấp, nhà ở Hóc Môn. Nghĩa thường ra đồng giúp mẹ trồng t
By Peyton
Chắc chắn mọi người đã được biết đến phong trào ” Học tập Phạm Văn Nghĩa”, và nghe được những câu chuyện từ bạn nhỏ này. Đúng như câu Bác Hồ đang dặn các cháu nhi đồng ” Tuổi nhỏ làm việc nhỏ tùy theo sức của mình”. Thấy được mẹ mình vất vả, khó nhọc để có thể nuôi lớn bản thân, nên ngay từ lớp 7 bạn đã làm việc giúp mẹ. Và bằng sự thông minh hiểu biết của mình, thêm vào đó là sự tìm tòi của mình bạn Nghĩa đã có thể làm tăng suất cho ruộng bắp của mẹ. Bạn Phạm Văn Nghĩa đã có những hành động mà đáng để chúng ta noi theo. Các bạn đã cần học tập và noi theo tấm gương của bạn ấy.
Nguyễn Hiền nhà rất nghèo, phải xin làm chú tiểu trong chùa. Việc chính là quét lá và dọn dẹp vệ sinh. Nhưng cậu rất thông mimh và ham học . Những buổi thầy giảng kinh, cậu đều nép bên cửa lắng nghe, rồi chỗ nào chưa hiểu, cậu hỏi thầy giảng thêm. Thấy Nguyễn Hiền thông minh, mau hiểu, thầy dạy cho cậu học chữ. Không có giấy, Nguyễn Hiền lấy lá để viết chữ, rồi lấy que tre xâu thành từng xâu ghim xuống đất. Mỗi ghim là một bài.
Một hôm Nguyễn Hiền xin thầy cho đi thi . Thầy ngạc nhiên bảo :
– Con đã học được bao nhiêu mà dám thi thố với thiên hạ ?
– Con xin thi thử xem sức học của mình đến đâu .
Năm ấy, Nguyễn Hiền đã đỗ trạng nguyên . Vua trần cho Nguyễn Hiền còn nhỏ quá, mới 12 tuổi, nên không bổ dụng.
Một thời gian sau , vua có việc tiếp sứ giả nước ngoài, cho gọi Nguyễn Hiền về triều. Nguyễn Hiền bảo :
– Đón Trạng nguyên mà không có võng lọng sao ? Ông về tâu với vua xin cho đầy đủ nghi thức .
Vua đành cho các quan mang võng lọng rước quan Trạng tí hon về kinh.
( Theo Cửu Thọ, Một trăm gương tốt thiếu nhi Việt Nam,