Cho đoạn trích sau:
Trong đời sống hiện nay có một hiện tượng khá phổ biến, mọi người đều thấy, nhưng thường bỏ qua. Đó là bệnh lề mề mà coi thường giờ giấc là một biểu hiện. Cuộc họp ấn định vào lúc 8 giờ sáng mà 9 giờ mới có người đến. Giấy mời hội thảo ghi 14 giờ mà mãi đến 15 giờ mọi người mới có mặt. Hiện tượng này xuất hiện trong nhiều cơ quan, đoàn thể, trở thành một bệnh khó chữa.(…)
Bệnh lề mề suy cho cùng là do một số người thiếu tự trọng và chưa biết tôn trọng người khác tạo ra. Họ chỉ quý thời gian của mình mà không tôn trọng thời gian của người khác. Họ không coi mình là người có trách nhiệm đối với công việc chung của mọi người.
(Ngữ văn 9, tập hai, NXB GDVN, trang 20)
Câu 1: Xét theo ngữ pháp, câu in đậm thuộc kiểu câu gì? Tác giả đã dùng biện pháp tu từ nào ở cách gọi bệnh lề mề? Phép lập luận ở hai đoạn trên là giải thích hay chứng minh ?
Câu 1:
Xét theo ngữ pháp, câu in đậm thuộc kiểu câu
Họ không coi mình là người có trách nhiệm đối với công việc chung của mọi người
-> Câu đơn
Tác giả đã dùng biện pháp tu từ nào ở cách gọi bệnh lề mề :
– Ẩn dụ : diễn đạt sinh động, người đọc hiểu được căn kẽ tác hại hiện tượng coi thường giờ giấc , từ đó phê phán ý thức lề mề của không ít người trong xã hội ta
Phép lập luận ở hai đoạn trên là :
Đoạn 1 : Chứng minh
(Cuộc họp ấn định vào lúc 8 giờ sáng mà 9 giờ mới có người đến. Giấy mời hội thảo ghi 14 giờ mà mãi đến 15 giờ mọi người mới có mặt.)
Đoạn 2 : Giải thích
(suy cho cùng là do một số người thiếu tự trọng và chưa biết tôn trọng người khác tạo ra. Họ chỉ quý thời gian của mình mà không tôn trọng thời gian của người khác. Họ không coi mình là người có trách nhiệm đối với công việc chung của mọi người.)
Câu 1:
Xét theo ngữ pháp, câu in đậm thuộc kiểu câu trần thuật.
Ở cách gọi bệnh lề mề, tác giả đã dùng biện pháp tu từ ẩn dụ.
Phép lập luận:
+ đoạn 1: chứng minh
+ đoạn 2: giải thích