cho đoạn văn :”cũng như tôi … trong cảnh lạ
a,đoạn văn?văn bản ?thể loại? ptbđ?
b,nội dung chính ?
c,biện pháp tu từ và nêu tác dụng
d,cảm nhận của em về đoạn văn trên
e, hãy nhớ và viết lại cảm xúc ngày khai trường của em bằng một đoạn văn
cho đoạn văn :”cũng như tôi … trong cảnh lạ
a,đoạn văn?văn bản ?thể loại? ptbđ?
b,nội dung chính ?
c,biện pháp tu từ và nêu tác dụng
d,cảm nhận của em về đoạn văn trên
e, hãy nhớ và viết lại cảm xúc ngày khai trường của em bằng một đoạn văn
@Meo_
a/
* Đoạn văn: nằm ở trang thứ 6, đoạn kế đoạn cuối của trang
_ Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bở ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
* Văn bản: Tôi đi học ( Tác giả: Thanh Tịnh )
* Thể loại: Truyện ngắn ( từ tập truyện ngắn ” Quê mẹ ” )
* PTBĐ: tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
b/
* Nội dung chính: Kể về những diễn biến tâm trạng, cảm xúc của tác giả về ngày đầu tiên đi học của mình.
c/
_ Biện pháp tu từ so sánh:
→ Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bở ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ.
→ Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.
_ Biện pháp tu từ ẩn dụ
→ Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
⇒ Tác dụng các biện pháp tu từ so sánh và nhân hóa là tạo giá trị hình ảnh cao và những cảm nhận sâu sắc hơn về hình ảnh được diễn đạt. Giúp các độc giả hiểu được phần nào những trạng thái, cảm xúc của các bạn học sinh nhỏ bé khi đến trường.
d/
_ Đoạn văn trên đã nói lên những tâm trạng rất chân thật và sinh động của các bạn học sinh. Làm gợi lên cho những người đọc sự gần gũi và thân thiết về kỉ niệm tuổi thơ của mình.
e/ Ngày khai trường của tôi vào năm mà tôi lên lớp một chính là cái kỉ niệm đáng nhớ nhất. Hôm ấy là những ngày vừa cuối thu gần sang đông. Sự vui tươi, phấn khởi vì sắp đến trường lại nảy nở tưng bừng trong lòng tôi. Cái cảm giác ấy lạ lùng mà đặc biệt lắm. Mẹ dẫn tôi đến trường với bộ đồng phục áo trắng quần tây xanh nên trông tôi chững chạc và trang nghiêm lắm. Khi đi trên đường, cảm giác vui tươi vẫn chưa mất đi mà càng lúc tôi càng thích thú hơn. Nhưng khi bước vào sân trường, chân tôi run run như đang lo sợ một điều gì đó. Đang sợ càng sợ hơn khi bước vào giữa sân trường rộng lớn bao la, em như lạc trôi giữa bầu trời không lối thoát. Chao ôi! Lúc này tôi chỉ muốn đến bên mẹ và ôm mẹ thật chặt.