Cho mình hỏi trong bài thơ ”Ánh trăng ”của Nguyễn Duy.
Ở khổ 1, tại sao khi qua khứ của nhân vật trữ tình là gắn bó “với đồng với sông rồi với bể” thì tất cả chúng đều không trở thành tri kỷ mà thay vào đó là ” Vầng trăng thành tri kỷ” ạ?
Cho mình hỏi trong bài thơ ”Ánh trăng ”của Nguyễn Duy.
Ở khổ 1, tại sao khi qua khứ của nhân vật trữ tình là gắn bó “với đồng với sông rồi với bể” thì tất cả chúng đều không trở thành tri kỷ mà thay vào đó là ” Vầng trăng thành tri kỷ” ạ?
** khi qua khứ của nhân vật trữ tình là gắn bó “với đồng với sông rồi với bể” thì tất cả chúng đều không trở thành tri kỉ mà thay vào đó là ” Vầng trăng thành tri kỉ” :
+ Những thứ như ” Đồng , sông , bể ” hiện lên trong suy nghĩ tác giả với những những kí ước thơ ui tươi , hồn nhiên
Nhưng để thành tri kỉ : ta phải trả qua nhiều gian nan , khổ cực , thử thách với người đó thì mới trở thành tri kỉ .( ” Đồng , sông , bể ” Không xuất hiện với những lúc khó khăn , đồng hành cùng tác giả
+ Ngược lại khi ở chiến trường với những buổi đi tuần thâu đêm , suốt sáng để bảo vệ an ninh tổ quốc , những buổi ở rừng thì vần trăng – vật như hình với bóng với tác giả . ” trăng ” đã ở bên người những lúc khó khăn nhất
—-> tình tri kỉ được hình thành ( Người và trăng thành tri kỉ )
@@@Học tốt nhé !