Trùng khơi sóng vỗ dạt dào Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh Công cha nghĩa mẹ sinh thành Ơn thầy cô đã cho danh cuộc đời Đã từ bao thủa xa xôi Ông cha mình đã dựng đồi nghĩa cao Biết bao tình nghĩa thầy trao Cô cho trí thức bay vào mộng mơ Cuộc đời luôn đẹp vần thơ Tình thầy nhắc nhở ai chờ đò sang Cho dù vất vả trăm ngàn Nhắc nhau ta nhớ cung đàn thầy cô…!
Người Lái Đò
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …
Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông
Cho mik ctlhn nha
Trùng khơi sóng vỗ dạt dào
Núi cao nhạn biếc lượn vào mây xanh
Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Ơn thầy cô đã cho danh cuộc đời
Đã từ bao thủa xa xôi
Ông cha mình đã dựng đồi nghĩa cao
Biết bao tình nghĩa thầy trao
Cô cho trí thức bay vào mộng mơ
Cuộc đời luôn đẹp vần thơ
Tình thầy nhắc nhở ai chờ đò sang
Cho dù vất vả trăm ngàn
Nhắc nhau ta nhớ cung đàn thầy cô…!