cmr: khi con tu hú là bức tranh tâm trạng của người tù chiến sĩ trong cảnh ngục tù
0 bình luận về “cmr: khi con tu hú là bức tranh tâm trạng của người tù chiến sĩ trong cảnh ngục tù”
Sở dĩ, tiếng tu hú kêu lại có tác động mạnh đến tâm hồn của nhà thơ bởi nó là tín hiệu báo những ngày hè rực rỡ đến gần. Nó cũng là biểu tượng của sự bay nhảy tự do.
Khi con tu hú gọi bầy Lúa chiêm đương chín, trái cây ngọt dần.
Không phải tiếng chim đơn độc mà là tiếng chim “gọi bầy”, tiếng chim báo tin vui. Nghe chim tu hú gọi nhau biết rằng “lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần”. Nhưng không phải chỉ có thế. Tiếng chim gợi lên một thế giới tràn ngập âm thanh, màu sắc, hình ảnh:
Vườn râm dậy tiếng ve ngân Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào Trời xanh càng rộng càng cao Đôi con diều sáo lộn nhào từng không…Đó là những sắc màu, âm thanh của cuộc sống hằng ngày. Màu vàng của ngô, màu hồng của nắng nổi bật trên cái nền xanh của đất trời, quyện với tiếng ve ngân và còn được điểm xuyết thêm bằng hình ảnh “Đôi con diều sáo lộn nhào từng không”. Không gian tràn trề nhựa sống, đang vận động, sinh sôi nảy nở từng ngày.
Đọc kĩ lại những câu thơ, ta bỗng phát hiện thêm nhiều điều kì lạ khác nữa. Các sự việc không được miêu tả trong trạng thái bình thường, chúng được tô đậm, được đẩy lên mức cao nhất có thể. Không phải hạt bắp vàng mà là “bắp rây vàng hạt” nắng là “nắng đào” màu sắc lộng lẫy nhất, trời xanh thì “càng rộng càng cao” tầm mắt cứ được mở rộng ra thêm mãi. Tiếng ve không chỉ “ngân” mà còn “dậy” lên, hai tính từ miêu tả âm thanh kết hợp với nhau khiến cho tiếng ve rộn rã khác thường. Chừng như để hoà điệu với những âm thanh và hình ảnh đó, cánh diều sáo cũng không chịu “lững lờ” hay “vi vu” mà “lộn nhào từng không”. Cánh diều như cũng nô nức, vui lây trong không gian lộng lẫy màu sắc và rộn rã âm thanh đó.
Sở dĩ có hiện tượng đó là bởi tác giả đã không trực tiếp quan sát và miêu tả cảnh vật. Nhà thơ đang bị giam trong tù. Những bức tường kín mít vây xung quanh làm sao cho phép nhà thơ nhìn ngắm hay lắng nghe… Tất cả đều được tái hiện từ trí tưởng tượng, trí nhớ và hơn thế nữa là tình yêu, lòng khát khao mãnh liệt được tháo cũi sổ lồng. Trong cảnh tù đày, màu ngô lúa hay màu nắng, màu của trời xanh bỗng trở nên quý giá vô ngần, bởi thế nên những màu sắc, âm thanh hết sức bình thường bỗng trở nên lung linh, huyền ảo, rực rỡ hẳn lên. Đoạn thơ này thể hiện tình yêu sâu sắc của nhà thơ đối với cuộc sống, đôi với quê hương.
Mộng tưởng càng tươi đẹp bao nhiêu thì hiện thực lại càng cay đắng, nghiệt ngã bấy nhiêu.
Ta nghe hè dậy bên lòng Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi! Ngột làm sao, chết uất thôi Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!
Tưởng như sự liên kết giữa hai đoạn thơ này không thật chặt chẽ và tứ thơ không liên tục. Khi hướng ra bên ngoài, nhà thơ tả cảnh nhưng khi hướng vào trong lại tả tâm trạng. Kì thực đây chính là sự liên kết vô cùng khéo léo và tinh tế. Mối dây liên kết ấy chính là tiếng chim tu hú. Tiếng chim gọi bầy tha thiết gợi mở một thế giới bao la và vô cùng sinh động. Nhưng thế giới đó càng rộng rãi, rực rỡ bao nhiêu thì lại càng khiến cho người tù (đã bị tách biệt khỏi thế giới ấy) cảm thấy ngột ngạt và khao khát bấy nhiêu.
Tiếng chim tu hú ở đầu và cuối của bài thơ tuy đều biểu trưng cho tiếng gọi tha thiết của tự do, của cuộc sống ngoài kia đầy quyến rũ đối với người tù nhưng tâm trạng của người tù khi nghe tiếng tu hú lại rất khác nhau, ở câu thơ đầu, tiếng tu hú gợi hình ảnh cuộc sống đầy hương sắc, từ đó gợi ra cái khát khao về cuộc sống tự do. Thế nhưng, đến câu kết, tiếng chim ấy lại khiến cho người tù có cảm giác bực bội, đau khổ vì chưa thể thoát ra khỏi cảnh tù đày.
Bài thơ hay ở những hình ảnh thơ gần gũi, giản dị mà giàu sức gợi cảm, ở nghệ thuật sử dụng thể thơ lục bát uyển chuyển, tự nhiên và cả ở những cảm xúc thiết tha, sâu lắng, thể hiện được nguồn sống sục sôi của người cộng sản.
Bức tranh tâm trạng của người tù chiến sĩ trong cảnh ngục tù đã được nhà thơ Tố Hữu miêu tả thành công qua bài thơ “Khi con tu hú”. Trước hết, âm thanh của tiếng chim tu hú không chỉ làm thức dậy bức tranh thiên nhiên mùa hè đầy sôi động mà nó còn khiến nhà thơ cảm nhận sâu sắc về sự ngột ngạt trong cảnh tù đày, khơi dậy những khát khao tự do cháy bỏng, mãnh liệt: “Ta nghe hè dậy bên lòng/ Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!/ Ngột làm sao, chết uất thôi/ Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!”. Từ “dậy” trong câu thơ đầu tiên đã giúp ta cảm nhận được cảm xúc chân thành, mãnh liệt của nhà thơ. Bốn câu thơ được chia làm hai cặp lục bát, sử dụng đến hai câu cảm thán đã bộc lộ trực tiếp tâm trạng u uất, ngột ngạt, đầy đau khổ của người tù cách mạng. Cùng các thán từ “ôi”, “thôi”, “làm sao” kết hợp với các động từ mạnh như “đạp tan”, “chết uất” cùng cách ngắt nhịp bất thường: 6/2 ở câu tám và 3/3 ở câu chín đã góp phần thể hiện thành công tâm trạng đó của nhà thơ. Câu thơ thứ hai: “Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!” đã thể hiện khát vọng được tự do đến cháy bỏng của người tù. Người tù Cách mạng ấy đang muốn phá tan mọi xiềng xích gông cùm để thoát khỏi cảnh ngục tù, trở về với cuộc sống tự do. Tiếng chim tu hú “cứ kêu” ở câu thơ cuối không còn báo hiệu mùa hè đầy sôi động nữa. Nó nhắc nhở người tù về hoàn cảnh thực tại – cảnh tù đày ngột ngạt. Tiếng chim như thúc giục khiến cho người tù ấy càng thêm khổ đau, thấm thía, thôi thúc người tù ấy tháo cũi sổ lồng trở về với cuộc sống tự do bên ngoài, hoạt động cùng anh em đồng chí.
*Bài văn cô đã chữa r, bạn yên tâm nha:>>> #chucbanhoctotnhe;333
Sở dĩ, tiếng tu hú kêu lại có tác động mạnh đến tâm hồn của nhà thơ bởi nó là tín hiệu báo những ngày hè rực rỡ đến gần. Nó cũng là biểu tượng của sự bay nhảy tự do.
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đương chín, trái cây ngọt dần.
Không phải tiếng chim đơn độc mà là tiếng chim “gọi bầy”, tiếng chim báo tin vui. Nghe chim tu hú gọi nhau biết rằng “lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần”. Nhưng không phải chỉ có thế. Tiếng chim gợi lên một thế giới tràn ngập âm thanh, màu sắc, hình ảnh:
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Trời xanh càng rộng càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không…Đó là những sắc màu, âm thanh của cuộc sống hằng ngày. Màu vàng của ngô, màu hồng của nắng nổi bật trên cái nền xanh của đất trời, quyện với tiếng ve ngân và còn được điểm xuyết thêm bằng hình ảnh “Đôi con diều sáo lộn nhào từng không”. Không gian tràn trề nhựa sống, đang vận động, sinh sôi nảy nở từng ngày.
Đọc kĩ lại những câu thơ, ta bỗng phát hiện thêm nhiều điều kì lạ khác nữa. Các sự việc không được miêu tả trong trạng thái bình thường, chúng được tô đậm, được đẩy lên mức cao nhất có thể. Không phải hạt bắp vàng mà là “bắp rây vàng hạt” nắng là “nắng đào” màu sắc lộng lẫy nhất, trời xanh thì “càng rộng càng cao” tầm mắt cứ được mở rộng ra thêm mãi. Tiếng ve không chỉ “ngân” mà còn “dậy” lên, hai tính từ miêu tả âm thanh kết hợp với nhau khiến cho tiếng ve rộn rã khác thường. Chừng như để hoà điệu với những âm thanh và hình ảnh đó, cánh diều sáo cũng không chịu “lững lờ” hay “vi vu” mà “lộn nhào từng không”. Cánh diều như cũng nô nức, vui lây trong không gian lộng lẫy màu sắc và rộn rã âm thanh đó.
Sở dĩ có hiện tượng đó là bởi tác giả đã không trực tiếp quan sát và miêu tả cảnh vật. Nhà thơ đang bị giam trong tù. Những bức tường kín mít vây xung quanh làm sao cho phép nhà thơ nhìn ngắm hay lắng nghe… Tất cả đều được tái hiện từ trí tưởng tượng, trí nhớ và hơn thế nữa là tình yêu, lòng khát khao mãnh liệt được tháo cũi sổ lồng. Trong cảnh tù đày, màu ngô lúa hay màu nắng, màu của trời xanh bỗng trở nên quý giá vô ngần, bởi thế nên những màu sắc, âm thanh hết sức bình thường bỗng trở nên lung linh, huyền ảo, rực rỡ hẳn lên. Đoạn thơ này thể hiện tình yêu sâu sắc của nhà thơ đối với cuộc sống, đôi với quê hương.
Mộng tưởng càng tươi đẹp bao nhiêu thì hiện thực lại càng cay đắng, nghiệt ngã bấy nhiêu.
Ta nghe hè dậy bên lòng
Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!
Ngột làm sao, chết uất thôi
Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!
Tưởng như sự liên kết giữa hai đoạn thơ này không thật chặt chẽ và tứ thơ không liên tục. Khi hướng ra bên ngoài, nhà thơ tả cảnh nhưng khi hướng vào trong lại tả tâm trạng. Kì thực đây chính là sự liên kết vô cùng khéo léo và tinh tế. Mối dây liên kết ấy chính là tiếng chim tu hú. Tiếng chim gọi bầy tha thiết gợi mở một thế giới bao la và vô cùng sinh động. Nhưng thế giới đó càng rộng rãi, rực rỡ bao nhiêu thì lại càng khiến cho người tù (đã bị tách biệt khỏi thế giới ấy) cảm thấy ngột ngạt và khao khát bấy nhiêu.
Tiếng chim tu hú ở đầu và cuối của bài thơ tuy đều biểu trưng cho tiếng gọi tha thiết của tự do, của cuộc sống ngoài kia đầy quyến rũ đối với người tù nhưng tâm trạng của người tù khi nghe tiếng tu hú lại rất khác nhau, ở câu thơ đầu, tiếng tu hú gợi hình ảnh cuộc sống đầy hương sắc, từ đó gợi ra cái khát khao về cuộc sống tự do. Thế nhưng, đến câu kết, tiếng chim ấy lại khiến cho người tù có cảm giác bực bội, đau khổ vì chưa thể thoát ra khỏi cảnh tù đày.
Bài thơ hay ở những hình ảnh thơ gần gũi, giản dị mà giàu sức gợi cảm, ở nghệ thuật sử dụng thể thơ lục bát uyển chuyển, tự nhiên và cả ở những cảm xúc thiết tha, sâu lắng, thể hiện được nguồn sống sục sôi của người cộng sản.
@Mốc
Bức tranh tâm trạng của người tù chiến sĩ trong cảnh ngục tù đã được nhà thơ Tố Hữu miêu tả thành công qua bài thơ “Khi con tu hú”. Trước hết, âm thanh của tiếng chim tu hú không chỉ làm thức dậy bức tranh thiên nhiên mùa hè đầy sôi động mà nó còn khiến nhà thơ cảm nhận sâu sắc về sự ngột ngạt trong cảnh tù đày, khơi dậy những khát khao tự do cháy bỏng, mãnh liệt: “Ta nghe hè dậy bên lòng/ Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!/ Ngột làm sao, chết uất thôi/ Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!”. Từ “dậy” trong câu thơ đầu tiên đã giúp ta cảm nhận được cảm xúc chân thành, mãnh liệt của nhà thơ. Bốn câu thơ được chia làm hai cặp lục bát, sử dụng đến hai câu cảm thán đã bộc lộ trực tiếp tâm trạng u uất, ngột ngạt, đầy đau khổ của người tù cách mạng. Cùng các thán từ “ôi”, “thôi”, “làm sao” kết hợp với các động từ mạnh như “đạp tan”, “chết uất” cùng cách ngắt nhịp bất thường: 6/2 ở câu tám và 3/3 ở câu chín đã góp phần thể hiện thành công tâm trạng đó của nhà thơ. Câu thơ thứ hai: “Mà chân muốn đạp tan phòng, hè ôi!” đã thể hiện khát vọng được tự do đến cháy bỏng của người tù. Người tù Cách mạng ấy đang muốn phá tan mọi xiềng xích gông cùm để thoát khỏi cảnh ngục tù, trở về với cuộc sống tự do. Tiếng chim tu hú “cứ kêu” ở câu thơ cuối không còn báo hiệu mùa hè đầy sôi động nữa. Nó nhắc nhở người tù về hoàn cảnh thực tại – cảnh tù đày ngột ngạt. Tiếng chim như thúc giục khiến cho người tù ấy càng thêm khổ đau, thấm thía, thôi thúc người tù ấy tháo cũi sổ lồng trở về với cuộc sống tự do bên ngoài, hoạt động cùng anh em đồng chí.
*Bài văn cô đã chữa r, bạn yên tâm nha:>>>
#chucbanhoctotnhe;333