Có lần trong bữa cơm chiều của gia đình, em đã gây ra một việc khiến cha mẹ buồn. Em hãy viết bài văn kể và tả lại sự việc đó. Mọi người tả hộ mình đã

Có lần trong bữa cơm chiều của gia đình, em đã gây ra một việc khiến cha mẹ buồn. Em hãy viết bài văn kể và tả lại sự việc đó.
Mọi người tả hộ mình đã bị điểm kém và gây ra chuyện buồn nha
Trong bữa ăn có thể tả vài món

0 bình luận về “Có lần trong bữa cơm chiều của gia đình, em đã gây ra một việc khiến cha mẹ buồn. Em hãy viết bài văn kể và tả lại sự việc đó. Mọi người tả hộ mình đã”

  1. Bài làm:

      Ai trong cuộc đời cũng phải rất nhiều lần mắc lỗi. Nhưng việc bạn làm bữa cơm gia đình không được vui, bữa cơm không hạnh phúc vì lỗi của mình thì ắt hẳn cũng phải có 1 lần trong đời. Và em cũng vậy, đã có một lần em làm ba mẹ không vui vì con điểm kém trong kì kiểm tra của mình,

       Hôm ấy, cả nhà em có một bữa tối rất thịnh soạn. Mẹ làm những món mà em và ba đều thích. Những món ăn nào có trứng chiên, gà chiên, canh rau muống, sườn chua ngọt và cơm. Nhất là món gà chiên. Mẹ bày ra trên đĩa trông rất bắc mắt. bàn ăn buổi hôm đó được mẹ dọn theo ý của em. Vì em muốn sau kì kiểm tra sẽ được mẹ cho ăn một bữa ăn như vậy. Sau đó, cả nhà em cùng ngồi vào bàn ăn. Món nào cũng được mẹ trang trí thật bắt mắt. Cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Bỗng, mẹ hỏi em:”Kì kiểm tra lần này con bao nhiêu điểm?” Lúc đó, em rất lúng túng. Vì kì kiểm tra lần này môn nào em cũng chỉ có 5, 6 điểm thôi. Nhưng vì sợ mẹ nghi ngờ, em liền nói dối:” Dạ môn nào con cũng được 9, 10 điểm mẹ ạ.” Đúng llucs đó, chiếc điện thoại mẹ để trên bàn chợt vang lên tiếng chuông điện thoại. Thì ra là cô giáo gọi. Cô nói rằng kì học này em đã xa sút và môn nào cũng chỉ có 5, 6 điểm thôi. Vì lúc đó mẹ bật loa ngoài của điện thoại nên cả em và ba được cô giáo nói gì. vẻ mặt em thoáng chút bối rối xen lẫn sự sợ hãi. Vừa cúp máy xong, mẹ nhìn em bằng ánh mắt buồn bã nhưng bà không nói gì. Ba cũng im lặng, không nói gì cả. Bầu không khí của buổi cơm chiều hôm đó bỗng chốc chìm trong tĩnh lặng. Em chợt nhận ra lỗi lầm của mình. Nhớ lại những ngày mình không học bài vì chủ quan. Bầu không khí của buổi cơm chiều hôm đó không còn ngon miệng, không ai muốn ăn hay cái sự vui vẻ lúc nãy cũng vụt tắt mất rồi…

      Em cảm thấy bản thân mình rất có lỗi. Vì mình mà buổi cơm của gia đình trầm lặng. Gia đình cũng không còn vui vẻ vì em nữa. E, hứa rằng em sẽ cố gắng không chủ quan, học tốt hơn để bố, mẹ vui lòng.

    Sorry vì trính tả.

    $#tonhutieu624$

    Bình luận

Viết một bình luận