“Có lẽ chỉ những giấc mơ trở về tuổi thơ mới đem lại cho tôi những cảm giác ấm áp, bình yên đến thế…Trong mơ…Tôi thấy một tôi rơm rớm nước mắt trong buổi chia tay. Xung quanh, bạn bè tôi đều tâm trạng cả. Đứa khóc thút thít, đứa cười đỏ hoe mắt, đứa bịn rịn lặng thinh… Tất cả nắm tay tôi thật chặt, ôm tôi thật lâu … Giấc mơ tuổi học trò du dương như một bản nhạc Ballad – bản nhạc nhẹ nhàng mà da diết khôn nguôi. Bản nhạc đó mỗi lần kết thúc lại dấylên trong tôi những bâng khuâng , tiếc nuối.Nhưng, tôi vẫn thích nghe, thích cảm nhận niềm hạnh phúc hân hoan khi được trở về những năm tháng tuổi thơ, bên mái trường, bên thầy cô, bên bạn bè và những gì thân thương nhất. Dù biết rằng đó chỉ là một giấc mơ…”
c, giải thích ngắn gọn tại sao tác giả lại viết ” có lẽ chỉ những giấc mơ trở về tuổi thơ mới đem lại cho tôi những cảm giác ấm áp bình yên đến thế”
Đối với tác giả “tuổi thơ” là thời khắc con người vô tư vô nghĩ với không ít cảm xúc vui buồn tủi, nghẹn ngào. Trong giấc mơ của chính mình, “tôi” như được sống lại cùng thời gian, được ấp ôm những suy tư, hoài niệm về thời học sinh. Chính những khoảng khắc ấy đã động đến “cảm giác ấm áp bình yên” của tác giả. Bởi vậy ” có lẽ chỉ những giấc mơ trở về tuổi thơ mới đem lại cho tôi những cảm giác ấm áp bình yên đến thế”