Có tiếng hát nào văng vẳng khơi xa
Tôi đi tìm em nàng tiên bé nhỏ
Em ở đâu giữa muôn trùng sóng bể
Sóng bồn chồn vỡ dưới chân tôi…
Tôi đã tin cổ tích tự lâu rồi,
Như em vẫn tin tình yêu có thực.
Đi hết tuổi thơ tôi còn day dứt,
Hoàng tử vô tình hay Andecxen quên?
Biển mặn mòi như nước mắt của em,
Cho tôi mơ về những điều không thể.
Em là nàng tiên mang trái tim trần thế,
Bởi biết yêu nên đã hoá con người.
Thôi ngủ đi em biển đã xa rồi,
Biển đã xa em đừng thao thức nữa…
Khi tình yêu không là hai nửa
Nguyên vẹn bao giờ mà vỡ tan thêm…
Thôi ngủ đi nào, đêm Andecxen
Dẫu tuyết lạnh vào ngày mai bão tố,
Dẫu thạch thảo nở hoa bốn mùa dang dở,
Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu.
(Lời ru miền cổ tích, Hoàng Cẩm Giang, rút từ tạp chí Văn học và Tuổi trẻ, số tháng 12/2008)
Từ nội dung văn bản ở phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) với chủ đề: Cổ tích giữa đời thường ( có dẫn chứng )
Thuở ấu thơ ta hay được nghe về những câu chuyện cổ tích. Vậy khi không còn ấu thơ nữa thì cổ tích còn tồn tại hay không? Với mỗi người, cổ tích có giá trị như thế nào và nhất là cổ tích giữa đời thường có ý nghĩa ra sao? Gọi là cổ tích bởi đó là những điều diệu kỳ, thiêng liêng nhưng chỉ xảy ra trong những câu chuyện, trong những gì hoang đường kỳ ảo. Cổ tích đời thường là cổ tích xung quanh ta, xảy ra trong hiện thực này, trong thực tế này và cho ta bao xúc động, bao bài học đáng quý, đáng trân. Cổ tích đời thường mà bạn bắt gặp không đến từ đâu xa. Nó đến từ hành động nhỏ nhoi của chính chúng ta với những người xung quanh. Đó có thể chỉ là một hành động nhường ghế trên xe buýt, một hành động cầm tay một cụ già qua đường, một nụ cười ta dành cho một em nhỏ. Cổ tích đôi khi bình dị và nhỏ nhoi thế đấy! Nếu như bạn đã từng nghe câu chuyện về anh hùng Nguyễn Ngọc Mạnh cứu em bé từ tầng 12 của chung cư thì ắt hẳn bạn hiểu rằng đôi khi cổ tích làm con người ta lớn hơn, làm con người ta trở nên vĩ đại hơn để quên mình. Chúng ta đừng mải mê đánh đồng đời sống này với những xô bồ, ồn ã và tiền bạc. Vẫn tồn tại ánh áng cổ tích, ánh sáng của niềm tin giữa đời thường và tình người vẫn thắp sáng mỗi chúng ta.