…Còn chúng tôi thì chạy trên cao điểm cả ban ngày. Mà ban ngày chạy trên cao
điểm không phải chuyện chơi, Thần chết là một tay không thích đùa. Hắn ta lẩn
trong ruột những quả bom. Tôi bây giờ còn một vết thương chưa lành miệng ở
đùi. Tất nhiên, tôi không vào viện quân y. Việc nào cũng có cái thú của nó. Có ở
đâu như thế này không: đất bốc khói, không khí bàng hoàng, máy bay đang ầm ì
xa dần. Thần kinh căng như chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu, chân chạy
mà vẫn biết rằng khắp chung quanh có nhiều quả bom chưa nổ. Có thể nổ
bây giờ, có thể chốc nữa. Nhưng nhất định sẽ nổ…
Nhân vật “tôi” trong đoạn trích nêu trên được nhà văn khắc họa
với nhiều vẻ đẹp phẩm chất, tâm hồn đáng trân trọng. Bằng những hiểu biết về
tác phẩm, hãy viết một đoạn văn theo hình thức tổng- phân- hợp (khoảng 12
câu) để phân tích một vẻ đẹp của nhân vật “tôi”mà em cảm phục. Đoạn văn có
sử dụng thành phần khởi ngữ và một câu cảm thán (Gạch chân, chú thích rõ).
Về Phương Định, Cô gái ấy thật dũng cảm và có tính thần trách nhiệm cao với công việc. Cô chấp nhận làm một công việc nguy hiểm: công việc phá bom. Đó là một công việc nguy hiểm, thường xuyên phải đối mặt với thần chết là một tay không thích đùa.Công việc ấy đòi hỏi một sự dũng cảm, tình thần tập trung cao độ:” Thần kinh căng như dây chão, tim đập bất chấp cả nhịp điệu,chân chạy mà vẫn biết rằng xung quanh có nhiều quả bom chưa nổ”. Cô gái ấy mang trong mình một tình thần trách nhiệm cao với coing việc. Cô không sợ lấm bẩn. Cô không sợ bị thương. Có chăng thì cô sợ bị thương ở tay, vì cô sẽ không thể làm công việc với cánh tay bị thương. Cô coi nhẹ những mất mát của chính mình. Cô kể về những vết thương với thái độ thật nhẹ nhàng. Cô kể: ” Tôi bây giờ còn một vết thương chưa lành miệng ở đùi. Tất nhiên tôi ko vào viện quân y” Cô gái bé nhỏ ấy vậy mà mang một ý chí thật kiên cường. Thật đáng khâm phục!
KN : Về Phương Định
Cảm thán: Thật đáng khâm phục!