“…Dân phu kể hàng trăm nghìn con người, từ chiều đến giờ, hết sức giữ gìn, kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì

“…Dân phu kể hàng trăm nghìn con người, từ chiều đến giờ, hết sức giữ gìn, kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì bõm dưới bùn lầy ngập quá khuỷu chân, người nào người nấy lướt thướt như chuột lột. Tình cảnh trông thật là thảm.
Tuy trống đánh liên thanh, ốc thổi vô hồi, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ, nhưng xem chừng ai cũng mệt lử cả rồi. Ấy vậy mà trên trời thời vẫn mưa tầm tã trút xuống, dưới sông thời nước cứ cuồn cuộn bốc lên. Than ôi! Sức người khó lòng địch nổi với sức trời! Thế đê không sao cự nổi với thế nước!…”
( Ngữ văn 7, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2020, trang 60,61)
1. Đoạn trích trên được trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Cho biết phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?
2. Ghi lại nội dung chính của đoạn trích trên bằng một câu văn hoàn chỉnh.
3. Xác định và nêu tác dụng của một phép liệt kê trong đoạn trích trên.
4. Viết đoạn văn từ 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về tình cảnh của người dân trong đoạn trích trên.
pleaseee giúp mình với huhuh, mình cảm ơn nhoaaaa * pắn tim các thứ *

0 bình luận về ““…Dân phu kể hàng trăm nghìn con người, từ chiều đến giờ, hết sức giữ gìn, kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ, bì”

  1. 1.-Đoạn trích trên được trích trong văn bản “Sống chết mặc bay”

    -Tác giả là Phạm Duy Tốn

    -Phương thức biểu đạt đc sử dụng ở đây là tự sự kết hợp với miêu tả

    2.Nội dung: Nói về cảnh trăm ngàn người đang chống chọi với bão lũ.

    3. -Liệt kê : “Kẻ thì thuổng, người thì  cuốc,…đến…kẻ vác tre

    -Tác dụng: Miêu tả cảnh cơ cực, khó nhọc của người dân trong khi đang cùng nhau hộ đê

    4.Qua bài sống chết mặc bay, phản ánh những ông quan vô trách nhiệm với người dân trong thời phong kiến. Số phận vô cùng nhỏ bé giống như con kiến luôn bị dẫm đạp một cách đáng thương. Trong lúc các viên quan ngồi đánh bài trong đình, đầy đủ tiện nghi không màng đến dân. Còn người dân, hàng trăm nghìn con người ra sức vật lộn với sóng to, gió. Mọi người làm đủ mọi việc để ngăn đê vỡ, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre,nào đập, đắp cừ, bì bõm dưới bùn lầy hình ảnh người dân gầy guộc, ra sức chống chọi mưa gió thiên nhiên to lớn, khủng kiếp, thật đáng thương.  Dù dân có la hét, thế nào đi chăng nữa, quan vẫn “mặc kệ”. Những người dân tội nghiệp dù sức đến đâu, nhưng cuối cùng đê vẫn vỡ, nhưng vậy những tên quan vẫn ngồi đánh bài. Qua đó em thấy cuộc sống của ng nông dân trong xã hội cũ vô cùng khó khăn, khổ cực. Họ ko chỉ chịu cảnh áp bức bóc lột của bọn quan lại cầm quyền mà còn phải chịu thêm nỗi khổ của nạn thiên tai lũ lụt hoành hành.Họ bất lực trc thiên tai lại phải chịu cảnh thờ ơ vô trách nhiệm của tên quan phụ mẫu. Lũ lụt đã cướp đi tài sản và tính mạng của con người.Thương ng nông dân bao nhiêu thì lại căm ghét tên quan phụ mẫu bấy nhiêu.

    mk xin ctlhn cho nhóm ạ!!

    Bình luận
  2. 1. Đoạn trích trên được trích trong văn bản nào? Tác giả là ai? Cho biết phương thức biểu đạt chính của đoạn trích?

    → Văn bản Sống chết mặc bay. Tác giả là Phạm Duy Tốn. Phương thức biểu đạt chính là Tự sự.

    2. Ghi lại nội dung chính của đoạn trích trên bằng một câu văn hoàn chỉnh.

    → Tình thế căng thẳng, thảm thương, người dân dồn hết sức lực để giữ đê trước sức mạnh của thiên tai.

    3. Xác định và nêu tác dụng của một phép liệt kê trong đoạn trích trên.

    → Xác định: Kẻ thì thuổng, người thì cuốc, kẻ đội đất, kẻ vác tre, nào đắp, nào cừ. Tác dụng: Miêu tả đầy đủ hơn, sâu sắc hơn sự nỗ lực chống chọi với nguy cơ đê vỡ của người dân.

    4. Viết đoạn văn từ 8-10 câu trình bày cảm nhận của em về tình cảnh của người dân trong đoạn trích trên.

    → Qua đoạn trích, em thấy tác giả đã miêu tả lại cảnh dân phu ra sức giữ đê, khi nguy cơ đê vỡ là rất cao. Người dân ai ai cũng mệt lả vì phải dầm mưa hàng giờ đồng hồ để ngăn cơn lũ cuốn trôi con đê. Cảnh tượng lúc ấy nghìn sầu muôn thẳm. Lũ con dân trăm nghìn người chân lấm tay bùn, phải lấy thân mình mà chống chọi với sức trời. Mỗi người một việc, chẳng ai rảnh tay, tiếng người xao xác gọi nhau sang hộ,… Nhưng trong hoàn cảnh này, ai cũng như ai, mệt mỏi, xác xơ hết cả rồi, biết phải chống chọi thế nào nữa đây? Thiên tai lũ lụt đã khiến cho hàng trăm nghìn con người phải khốn khổ! Trên trời vẫn đổ mưa, dưới sông nước cuồn cuộn, thân thể hèn yếu của con người mà đối với sức gió, mưa to nước lớn thế này thì sao nổi? Chao ôi, tình cảnh dầu sôi lữa bỏng, trong thời khắc nguy hiểm vậy người dân còn phải khổ thêm thế nào nữa?

    * Đoạn văn mình ghi 9 câu, thỏa mản yêu cầu đề. Về phần nội dung, mình đã cố gắng không đề cập đến đình làng hay các quan chức trong đình, mình không đưa bất cứ chi tiết nào về cảnh trong đình vào đoạn văn, vì nếu đưa vào thì lại không khớp với đoạn trích trong đề bài và cũng bị lạc đề. (đề yêu cầu phải viết cảm nhận về tình cảnh của người dân trong đoạn trích).

    Bình luận

Viết một bình luận