dàn ý đóng vai người lính trong bài thơ đồng chí của chính hữu để kể lại

dàn ý đóng vai người lính trong bài thơ đồng chí của chính hữu để kể lại

0 bình luận về “dàn ý đóng vai người lính trong bài thơ đồng chí của chính hữu để kể lại”

  1. 1. Mở bài:

    giới thiệu hoàn cản hiện tại của tôi và nỗi nhớ về cảnh cũ người xưa.

    2. Thân bài:

    _Sự tương đồng giữa chúng tôi về hoàn cảnh xuất thân,  vè lí tưởng …

    _Những biểu hiện cao đẹp của tình đồng chí, đồng đội giữa chúng tôi.

    _Đêm tối nơi chiến trường với người bạn tri kỉ là ánh trăng.

    3. Kết bài:

    cảm nghĩ của bản thân tôi về quá khứ nghĩa tình. 

    Bài làm

    Chiến tranh đã đi qua và cuộc sống hôm nay là cuộc sống yên vui, hạnh phúc. Ngồi trong căn nhà nhỏ, trong không khí yên bình của đất nước, tôi ngước nhìn ánh trăng rằm đang sáng rực giữa bầu trời đêm quanh những vì sao lấp lánh. Ánh trăng thơ mông gợi nhắc trong tâm tưởng  tôi về những kỉ niệm cùng đồng đội tham gia chiến đấu trong chiến dịch Việt Bắc năm xưa. Đó là những đêm trăng dài cùng người đồng đội vượt lên mọi gian khổ nơi chiến trường để thực hiện lí tưởng Cách mạng cao đẹp và là kết tinh của tình đồng chí thiết tha. 

    Anh và tôi, hai con người xa lạ gặp nhau trong chiến khu. Khi ấy chúng tôi đều là là những thanh niên trẻ, vô tư và tràn đầy nhiệt huyết để chiến đấu vì ngày mai tươi sáng của dân tộc. Nếu quê hương anh “nước mặn đồng chua” thì làng tôi cũng nghèo “đất cày lên sỏi đá”. Chúng tôi đều xuất thân từ những vùng quê nghèo khó, cuộc sống của chúng tôi nghèo nàn đủ đường. TUy cái nghèo đớn đau nhưng nó cũng là điều khằng định được sự chân chất trong tôi, những con người của miền quê nông thôn nồng hậu ,ấm áp. 

    Từ hai con người hoàn toàn xa lạ, hai chúng tôi đã gặp nhau và trở nên thân thiết trong chiến trường bom đạn này.  Và có thể nói, hoàn cảnh khắc nghiệt ấy đã vun đắp tình cảm giữa tôi với anh. Như bao người lính khác, lí tưởng, nhiệm vụ của chúng tôi là“Súng bên súng, đầu kề sát đầu”. Nhớ  lại những đêm cùng đắp chung chăn dưới nền trời lạnh cóng, để cùng nhau chống chọi cái lạnh và giữ cho mình niềm tin đẹp tôi vô cùng xúc động. Tình tri kỉ giữa anh và tôi-tình đồng chí giản dị mà thanh cao đã hình thành như thế đó. 

    Hai chúng tôi đều phải rời khỏi quê hương để tham gia chiến đấu. Và dẫu dù có xuất thân khác nhau, đến từ miền đất v ới đặc trưng riêng  nhưng có lẽ giấc mơ về ngày đất nước độc lập, giấc mơ và mong ước cống hiến ấy đã thôi thúc conn gười chúng tôi. Những đêm cạnh nhau, anh kể tôi nghe chuyện về quê hương anh trong niềm nhung nhớ khôn nguôi. Nghe anh tâm sự về cảnh nhà với bao nỗi vất vả tôi thấy vô cùng thương anh. Ruộng nương anh gửi cả cho bạn thân mình cày hộ, còn căn nhà đành phải bỏ mặc cho gió to tàn phá. Câu chuyện riêng tư, anh chia sẻ cho tôi thể hiện được tình cảm gắn bó và sẻ chia bên nhau. Anh tin tưởng và cùng tôi tâm sự để ít nhất trong ngày đông lạnh giá nơi chiến trường thi chúng tôi càng thêm gắn bó, yêu thương. 

    Ở rừng có đại dịch sốt rét làm các chiến hữu của tôi chết rất nhiều. Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh, rét run cả người, toàn thân thể ướt ngập mồ hôi. CHúng tôi sợ, sợ căn bệnh ấy như ác quỷ nhưng cũng chỉ dám hi vọng vào ngày mai tốt đẹp, tươi sáng hơn. Áo anh rách vai, quần tôi có vài mảnh vá- thiếu thốn ấy đủ đường. Hai người bạn bên nhau cùng tương trợ cho nhau vượt qua khó khăn. ,Dẫu mệt mỏi, dẫu khổ sở  nhưng miệng vẫn cười, cười trong cái lạnh cóng để động viên an ủi nhau. 

     Những đêm rừng hoang sương muối, anh và tôi đứng canh gác cạnh bên nhau “chờ” giặc tới. Nhiệm vụ hàng đầu của chúng tôi là chiến đấu và  tình đồng chí của chúng tôi đã sưởi ấm lòng giữa cảnh rừng hoang lạnh giá. Nhưng đêm lạnh không chỉ có chúng tôi mà còn một người bạn nữa là vầng trăng tri kỉ. Súng và trăng tuy gần mà xa, hài hòa, đan cài vào nhau tạo nên cảnh đẹp giữa đêm. 

    Đất nước bây giờ đã độc lập, bình yên và tôi càng thêm hiểu, thêm trân trọng những ngày tháng sống trong gian khổ. Nhớ về khoảng thời gian còn chiến đấu, nhớ về anh-người bạn tri kỉ của  năm xưa. TÌnh cảm đồng chí thiêng liêng, cao cả ấy tôi vô cùng trân trọng. 

    Bình luận

Viết một bình luận