Đề 1 : Chia sẻ về một cuốn sách mà em yêu thích hoặc một cuốn sách đã làm thay đổi nhận thức sống của em
Đề 2 : Nếu được chọn đại văn hoá đọc em sẽ làm gì ?
Đề 1 : Chia sẻ về một cuốn sách mà em yêu thích hoặc một cuốn sách đã làm thay đổi nhận thức sống của em
Đề 2 : Nếu được chọn đại văn hoá đọc em sẽ làm gì ?
Đề 1:
Câu 1:
Đọc sách là một thói quen tốt mà em duy trì hàng ngày để tăng vốn hiểu biết cho mình cũng như thanh lọc tâm hồn, tìm đến những mục đích sống hạnh phúc trong đời. gần đây, em có được đọc một cuốn sách rất hay “Ối, đừng mặc xấu” của tác giả Clinton Kelly. Cuốn sách là một chuỗi những kinh nghiệm, bài học, lời khuyên của tác giả về cách ăn mặc trong cuộc sống. Trong đời sống, việc ăn mặc cần phải gọn gàng, đẹp mắt để không chỉ tôn trọng bản thân mình mà còn là tôn trọng người đối diện. Việc ăn mặc đẹp sẽ giúp bạn tự tin giải quyết được công việc. Cuốn sách này ra đời chính là với mục đích như thế. Với người đọc, kể cả là không giỏi trong chuyện ăn mặc thì cuốn sách này sẽ tổng hợp những lời khuyên về cách ăn mặc: cách phối đồ, cách lên đồ,… để giúp cho chúng ta có một diện mạo tự tin khi ra đường. Sau khi đọc cuốn sách này, em đã biết cách chọn đồ cho đúng dịp như: đi học, đi chơi, đi picnic,.. lại còn phù hợp với thời tiết và tính cách bản thân nữa. Nhờ áp dụng cuốn sách này, em không còn gặp khó khăn trong việc nghĩ hôm nay sẽ mặc gì, mẹ không còn phải phàn nàn về bộ em đang mặc nữa. Đặc biệt hơn, em cảm thấy tự tin khi ăn mặc đẹp và còn biết chọn lọc những đồ cần thiết cho tủ đồ của mình sao cho tối giản nhất có thể nữa; tránh tình trạng “tủ đồ đầy mà không có gì để mặc”. Tóm lại, cuốn sách này rất bổ ích cho những ai đang cần cải thiện gu ăn mặc của mình sao cho một diện mạo tự tin, đẹp đẽ.
2, Nếu được chọn là đại sứ văn hóa đọc, em tự nhận thấy mình có rất nhiều trách nhiệm và công việc cần làm để góp phần lan truyền văn hóa đọc trong cộng đồng VN. Đầu tiên, em sẽ chung tay thành lập những tổ chức, câu lạc bộ dành cho những người yêu sách. Mục đích của câu lạc bộ chính là tạo cơ hội cho các bạn trẻ được tiếp cận với những đầu sách hay bậc nhất trên khắp thế giới. Thứ hai, em sẽ mở các buổi triển lãm, hội chợ sách giá rẻ hoặc tặng sách cho mọi người để phổ cập việc đọc đến mọi người hơn nữa. Đồng thời, em cũng sẽ quyên góp và gây quỹ để xây dựng tủ sách ở những vùng dân tộc mà các bạn nhỏ chưa có điều kiện được tiếp cận sâu sắc với việc đọc. Tóm lại, với vai trò của một đại sứ văn hóa đọc thì em nhận thức được mình có những trách nhiệm và bổn phận nặng nề.
Đề 2:
1,
Tôi là một cuốn sách hay được viết bởi một tác giả nổi tiếng. Có thể nói, tôi được người đọc trên khắp thế giới tìm đọc với con số ấn tượng vì ai cũng mong muốn được sở hữu và đọc những kiến thức tinh túy trong tôi. Việc đọc thực sự cần như việc ăn uống hàng ngày các bạn ạ! Đọc cũng giống như ăn dinh dưỡng vào người, nuôi dưỡng mầm cây trong tâm hồn sinh trưởng và lớn lên. Cùng với đó, đọc cũng giống như việc tắm rửa, gột sạch những bụi bặm, xấu xí mà hướng tới những điều hạnh phúc, vĩ đại và lớn lao. Theo số liệu thống kê, người Nga đọc gần 4 chục cuốn sách 1 tháng, người Mỹ đọc hơn 2 chục cuốn 1 tháng,…; nhưng người Việt thuộc top những quốc gia đọc sách ít nhất trên thế giới. Đây là tình trạng báo động vì ngừng đọc sách là ta đang tự thu hẹp nguồn tri thức của nhân loại và nó giống như việc ngừng ăn vậy. Ăn là việc cần làm hàng ngày và đọc sách cũng như thế. Hãy coi việc đọc sách hàng ngày giống như ăn; việc đọc những cuốn sách hay sẽ làm ta thoải mái và háo hức như ăn các món ăn ngon vậy.
2. Nếu được chọn là đại sứ văn hóa đọc, em tự nhận thấy mình có rất nhiều trách nhiệm và công việc cần làm để góp phần lan truyền văn hóa đọc trong cộng đồng VN. Đầu tiên, em sẽ chung tay thành lập những tổ chức, câu lạc bộ dành cho những người yêu sách. Mục đích của câu lạc bộ chính là tạo cơ hội cho các bạn trẻ được tiếp cận với những đầu sách hay bậc nhất trên khắp thế giới. Thứ hai, em sẽ mở các buổi triển lãm, hội chợ sách giá rẻ hoặc tặng sách cho mọi người để phổ cập việc đọc đến mọi người hơn nữa. Đồng thời, em cũng sẽ quyên góp và gây quỹ để xây dựng tủ sách ở những vùng dân tộc mà các bạn nhỏ chưa có điều kiện được tiếp cận sâu sắc với việc đọc. Tóm lại, với vai trò của một đại sứ văn hóa đọc thì em nhận thức được mình có những trách nhiệm và bổn phận nặng nề.
Chúc bạn học tốt nha cảm ơn
Có ai đó đã nói rằng: “Mỗi cuốn sách là một bức tranh kì diệu, mở ra trước mắt chúng ta những chân trời tri thức. Quả thật như vậy, qua mỗi cuốn sách, ta sẽ bắt gặp những câu chuyện, những con người với từng mảnh đời, số phận khác nhau. Đó là nàng Kiều với thân phận chìm nổi, bấp bênh cùng 15 năm phiêu bạt vì phải chịu đựng những hủ tục của một giai cấp thống trị thối nát; là cậu bé Hồng với một tuổi thơ bất hạnh cùng hoàn cảnh sống chật vật. Qua những câu chuyện ấy, mỗi người sẽ tự rút ra những bài học cho riêng mình. Với tôi, cuốn sách đã để lại trong tôi nhiều xúc cảm và ấn tượng nhất là cuốn “Lời chia tay đẹp nhất thế gian” của tác giả Noh Hee Kyung.
Dù có viết nhiều và được khai thác ở khía cạnh nào thì có lẽ, những câu chuyện về gia đình vẫn luôn là chủ đề không bao giờ xưa cũ. Bởi nó luôn chạm đến sâu thẳm trong lòng mỗi người, và bởi chúng ta, hầu hết ai cũng có một gia đình để nhớ về. “Thật kỳ lạ, khi còn trên đời, mẹ chỉ đơn giản là mẹ thôi, chẳng có gì hơn. Thế nhưng khi bà qua đời, tôi bỗng có suy nghĩ rằng bà chính là cả cuộc đời của mình.” Chỉ với trang sách đầu tiên, tác giả đã đem đến một nỗi buồn man mác cùng sự day dứt đến đau lòng của những người ở lại, báo trước về một cuộc chia tay buồn bã và đầy tiếc nuối.
Lời chia tay đẹp nhất thế gian là câu chuyện kể về bà nội trợ Kim In Hee và gia đình của bà. Kim In Hee là một người mẹ, người vợ, người con dâu tảo tần, chịu thương chịu khó. Bà đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, vun vén hạnh phúc cho gia đình nhỏ của mình.
Bà có một người chồng làm bác sĩ, tính tình cộc cằn, vô tâm; một người mẹ chồng già đã mất trí nhớ, khi thì đánh đập, buông những lời chửi bới, mắng nhiếc thậm tệ, một đứa con gái luôn mải mê chạy theo công việc và tình cảm sai trái của mình mà chẳng mấy khi quan tâm đến mẹ; một đứa con trai luôn thất bại trong việc thi cử nên lúc nào cũng chán chường và một người em trai luôn đắm mình trong cờ bạc, rượu chè. Họ bận bịu với công việc, với cuộc sống ngoài kia, với những con người xa lạ mà quên đi một người vẫn hằng ngày lo cho họ từng bữa cơm, từng bộ quần áo. Cuộc sống của bà cứ trôi qua một cách bình dị và lặng lẽ, với căn bếp nhỏ, với những công việc đang dang dở của mình.
Cả cuộc đời bà chưa từng mưu cầu một điều gì lớn lao, trớc mong duy nhất của bà chỉ là cả nhà có thể kịp dọn đến ngôi nhà mới đang xây để tránh những cơn gió rét của mùa đông. Ấy vậy mà, ước mong nhỏ bé, bình dị ấy chưa kịp thực hiện, bà đã phải bỏ lại tất cả. Trong một lần đi kiểm tra sức khỏe, bà được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư giai đoạn cuối không thể chữa trị. Căn bệnh này chắc hẳn đã có từ lâu, nó len lỏi vào trong những cơn tiểu rắt cùng sự đau đớn, thế nhưng bà nào quan tâm tới những điều ấy. Sự bận bịu với công việc đã khiến bà chẳng màng đến bản thân mình nữa. Đối mặt với cái chết sắp đến của bà, các thành viên trong gia đình mới dần nhận ra giá trị cùng sự vô tâm, bạc bẽo của mình, để rồi trong họ dâng lên nỗi xót xa, ân hận vô cùng. Người chồng tuy là một bác sĩ những giờ đây cũng chỉ biết đứng nhìn vợ mình ngày ngày bị cơn đau giày xé. Mặc dù biết người vợ mình sẽ không qua khỏi nhưng trong ông vẫn nhen nhóm những tia hy vọng. Người con gái vốn mải mê chạy theo công việc và tình yêu, nay đã gác lại tất cả để phụ giúp mẹ việc nhà. Người con trai giờ đây luôn tha thiết cầu xin thời gian trôi chậm lại để mẹ nhận được tờ giấy báo đại học mà bà hằng ao ước. Ngay cả người em trai ngày ngày chỉ biết rượu chè giờ đây cũng đã thay đổi, tu chí làm ăn. Và cũng chính vào những ngày cuối đời, bà cũng được cùng gia đình quây quần, hạnh phúc trong ngôi nhà mới. Bà ra đi trong vòng tay yêu thương của cả gia đình, trong nụ cười mãn nguyện. Cuộc chia tay của họ hiện lên thật xót xa, buồn bã nhưng cũng đẹp nhất thế gian. Chắc hẳn, ai đọc cuốn sách cũng cảm thấy ngỡ ngàng, giật mình vì bản thân bấy lâu nay “nhận” tình yêu thương, sự chăm sóc của mẹ như một lẽ thường tình mà chẳng hề để tâm. Và chỉ khi rời xa me, ta mới nhận ra, những điều ấy thật đáng trân quý biết nhường nào. Thật sự cảm ơn tác giả Noh Hee Kyung đã đem đến cho độc giả cuốn tiểu thuyết vô cùng ý nghĩa và đầy sự xúc động. “Lời chia tay đẹp nhất thế gian” cũng chính là lời tri ân cuối cùng mà tác giả gửi đến người mẹ quá cố của mình và đã trở thành cuốn sách biểu tượng về tình cảm gia đình, kiệt tác lay động trái tim của biết bao thế hệ người Hàn Quốc trong suốt 22 năm qua.