Đề 1:Hãy kể lại cuộc sống của người dân quê em sau mùa lũ vừa qua. Đề 2:Đóng vai chị Dậu kể lại đoạn trích’Tức nước vỡ bờ’ Ko chép mạng nha.

Đề 1:Hãy kể lại cuộc sống của người dân quê em sau mùa lũ vừa qua.
Đề 2:Đóng vai chị Dậu kể lại đoạn trích’Tức nước vỡ bờ’
Ko chép mạng nha.

0 bình luận về “Đề 1:Hãy kể lại cuộc sống của người dân quê em sau mùa lũ vừa qua. Đề 2:Đóng vai chị Dậu kể lại đoạn trích’Tức nước vỡ bờ’ Ko chép mạng nha.”

  1.                          Đề 2: Đóng vai chị Dậu kể lại đoạn trích “Tức nước vỡ bờ”

      Gia đình tôi vốn thuộc loại cùng đinh nghèo túng nhất cái làng này, đã không có đủ cơm ăn áo mặc, lại còn thiếu nhà nước 1 xuất sưu…Mấy hôm nay tôi phải chạy ngược chạy xuôi để vay tiền nộp sưu cho chồng. Đã đến ngày nộp sưu mà tôi vẫn chưa có đủ tiền, thế là cai lệ và người nhà lí trưởng xông vào và bắt chồng tôi ra đình đánh đập rất dã man… 

    Đêm hôm ấy, chồng tôi được người ta trả về rũ rượi như 1 xác chết. Tôi hoảng sợ khi gọi mãi nhưng  anh không tỉnh, may nhờ có bà con hàng xóm cứu giúp, chồng tôi đã từ từ mở mắt.  Bà lão hàng xóm thương tình mang đến cho tôi bát gạo để nấu cháo. Được miếng ăn, tôi luống cuống đi nấu cháo và mang ra cho chồng mình. Tôi thầm nghĩ “Húp xong bát cháo này chắc anh ấy sẽ khỏe lại ngay thôi”. 

      Nhưng thật trớ trêu thay, khi chồng tôi vừa kề bát cháo và miệng chưa kịp húp, cai lệ và người nhà lí trưởng đã sầm sập tiến vào. Hoảng quá, chồng tôi để bát cháo xuống phản và lăn đùng ra đó, ko nói được câu gì. Cố gắng che đậy sự sợ hãi của mình, tôi van xin: 

     – Nhà cháu đã túng lại phải đóng cả xuất sưu của chú nó nữa, nên mới lôi thôi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bễ tiền sưu của nhà nước đâu? Hai ông làm phúc nói với ông lí cho cháu khất… 

      Tôi chưa nói hết câu, tên cai lệ đã trợn ngược hai mắt, quát xối xả vào mặt tôi như để hả giận. Vì chồng, tôi vẫn thiết tha cầu xin, chỉ mong cho mình được khất nợ. Nhưng tên cai lệ lại bỏ ngoài tai những lời van xin của tôi mà quay quá nói với tên người nhà lí trưởng: 

    – Ko hơi đâu mà nói với nó, trói cổ thằng chồng nó lại, điệu ra đình kia! 

     Tên người nhà lí trưởng cứ lóng ngóng ngơ ngác, hình như ko dám hành hạ 1 người đau ốm, sợ xảy ra chuyện gì…Đùng đùng, cai lệ giật phắt dây thừng sầm sập chạy đến chỗ chồng tôi đang nằm định trói.   

       Tôi xám mặt, vội vàng đặt con xuống đất, chạy đến đỡ lấy tay hắn: 

     – Cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc, ông tha cho! 

    – Tha này, tha này!

      Vừa nói hắn vừa bịch luôn vào ngực tôi, mấy bịch, rồi lại sấn đến để trói chồng tôi   

      Tức quá không thể chịu được, tôi liều mạng cự lại: 

     – Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ. 

       Cai lệ tát vào mặt tôi một cái bốp, rồi hắn cứ nhảy vào cạnh chồng tôi, tôi nghiến hai hàm răng:

     – Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem!   

      Rồi tôi túm lấy cổ hắn, ấn dúi ra cửa. Sức lẻo khoẻo của anh chàng nghiện chạy không kịp với sức xô đẩy của tôi, nên hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất, miệng vẫn nham nhảm thét trói vợ chồng tôi. 

      Tên người nhà lí trưởng sấn sổ bước đến giơ gậy chực đánh tôi. Nhanh tay, tôi nắm ngay được gậy của hắn. Tôi và hắn giằng co, du đẩy nhau, rồi ai nấy đều buông gậy ra, áp vào vật nhau. Hai đứa con tôi kêu khóc om sòm. Cuối cùng, hắn bị tôi túm tóc lẳng cho một cái, ngã nhào ra thềm.   

      Chồng tôi sợ quá muốn dậy can tôi, nhưng mệt đắm ngồi lên lại nằm xuống, vừa run vừa rên: 

     -U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù phải tội.    

       Tôi vẫn chưa nguôi giận:  

     – Thà ngồi tù. Ðể cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được…

    Bình luận

Viết một bình luận