đề bài: hãy tả lại hình ảnh người thân chăm sóc em khi ốm

đề bài: hãy tả lại hình ảnh người thân chăm sóc em khi ốm

0 bình luận về “đề bài: hãy tả lại hình ảnh người thân chăm sóc em khi ốm”

  1. Tuổi thơ chúng ta luôn được sống trong tình yêu thương của mẹ. Với tôi mẹ là người tôi yêu quý và kính trọng nhất. Mẹ nuôi dạy chăm sóc chị em tôi vì bố tôi luôn đi làm xa.

    Mẹ tôi công việc bận bịu lại càng bận bịu hơn khi tôi bị ốm. Cơn sốt kéo dài do tôi bị cảm nắng, người mệt lả, toàn thân nóng ran, miệng khô đắng lại…Tôi nằm rên ừ ừ…còn mẹ thì hai chân như đánh ríu vào nhau. Mẹ vo gạo bắc lên bếp chút cháo, rồi chườm túi đá cho tôi. Sau đó mẹ giúp tôi đo nhiệt độ.

    Dù rằng bị sốt và mệt lả người nhưng tôi cảm nhận rõ sự lo lắng, mệt mỏi từ mẹ, đôi mắt buồn rầu và những giọt mồ hôi lấm tấm đọng trên trán. Chợt tôi ngân ngấn nước mắt vì mẹ. Mẹ ân cần đỡ tôi nằm xuống, vừa thổi cháo vừa đút cho tôi ăn, bát cháo nóng lắm người tôi nóng lên, mẹ cẩn thận dùng khăn sạch thấm nước lau toàn thân.

    Lúc này, tôi mong mình chóng khỏe để ánh mắt mẹ lại cười thật vui mỗi khi tôi đi học về, mỗi khi tôi “khoe” với mẹ được thầy cô khen. Nhà tôi nghèo, mẹ lại phải thức khuya dậy sớm tảo tần nên tôi ốm mẹ vất vả nhiều hơn. Mẹ xanh xao và hao gầy nhiều hơn.

    Tôi lớn khôn từ đôi tay của mẹ,tấm lòng yêu thương và chở che của mẹ..Sự ấp ủ yêu thương của mẹ để lại cho tôi bao nghĩ suy về cái mênh mông,bao la của tình mẹ! Tôi lại cầu mong mẹ tôi mãi bình an….! Và,tôi cũng mong mình khỏe mạnh để mẹ bớt vất vả vì tôi.

     

    Bình luận
  2. 1. Mở bài:
    – Niềm hạnh phúc khi được sống bên những người thân yêu.
    – Mẹ là người gần gũi, yêu thương em nhất.
    2. Thân bài:
    * Tả khái quát:
    – Dáng người (đậm, khỏe khoắn, nhanh nhẹn).
    – Màu da, nụ cười, ánh mắt (nên chọn một chi tiết để thể hiện chiều sâu tâm lí như “đôi mắt mẹ không đẹp như ánh mắt sáng và hiền từ”…)
    – Tính tình (cởi mở, chan hòa, dễ gần, ai cũng yêu mến).
    * Tả cụ thể:
    – Trong gia đình:
    + Nhanh nhẹn, đảm đang, gánh vác, thu vén công việc.
    + Tận tụy, hi sinh cho chồng con.
    – Trong công tác:
    + Nghiêm túc, cần cù, có năng lực.
    + Hết lòng vì tập thể, được tín nhiệm, tin yêu.
    * Hình ảnh mẹ trong những ngày em ốm nặng:
    – Mẹ xin nghỉ làm và không phút nào rời xa em. Sau mỗi cơn sốt, lúc em tỉnh dậy, hình ảnh đầu tiên em bắt gặp là mẹ với ánh mắt đầy lo lắng.
    – Khuôn mặt mẹ vốn đầy đặn, trắng hồng thì giờ đây gầy hơn, góc cạnh hơn và sạm đi. Đôi mắt trũng sâu, thâm quầng vì thiếu ngủ. Chỉ sau mấy đêm thức chăm sóc em mà mẹ đã gầy đi rất nhiều…
    – Những ngày em đỡ sốt và tỉnh táo hơn: Em nhận thấy niềm vui trở lại trong ánh mắt mẹ. Mẹ vẫn chẳng lúc nào rời xa em. Có những lúc tỉnh dậy, bất chợt gặp mẹ thiếp đi vì mệt, em thấy thương mẹ vô cùng…
    – Đặc tả một số chi tiết:
    + Đôi mắt của mẹ và cảm nhận của em về đôi mắt ấy: Đôi mắt của mẹ vốn rất sáng và thường toát lên ánh nhìn vui vẻ. Những ngày bị ốm, em còn nhận ra ở đôi mắt ấy một vẻ đẹp khác. Đó là tình yêu thương vô bờ của mẹ qua ánh mắt lúc bồn chồn, lo lắng; khi ấm áp yêu thương; lúc lại đỏ hoe khi em lên cơn sốt…
    + Đôi bàn tay và những cử chỉ chăm sóc ân cần, yêu thương của mẹ: Mỗi khi lên cơn sốt cao, em thường giật mình tỉnh giấc, em cảm nhận hơi ấm của bàn tay mẹ vỗ về. Bàn tay mẹ đắp khăn cho em, lau những giọt mồ hôi, vuốt những sợi tóc mai bết trên trán, bón cho em từng thìa cháo… Đôi bàn tay mẹ ôm em vào lòng. Bàn tay mẹ không mịn màng mà ram ráp nhưng với em không gì bình yên hơn khi được mẹ ôm ấp bằng đôi bàn tay tần tảo, dịu dàng ấy.
    3. Kết bài: Những suy nghĩ, tình cảm và lòng biết ơn của em đối với mẹ.
    Ví dụ: Tình yêu thương con của mẹ thật vô bờ và dạt dào như biển cả. Dù có lớn khôn đến mấy thì em vẫn muốn mãi mãi là một đứa con bé bỏng để được mẹ yêu thương, vỗ về, che chở…

    đây là dàn bài bạn tự viết thành bài nhé !

    Bình luận

Viết một bình luận