Đề bài: Kể về một việc tốt mà em đã làm. Giúp mình với

By Autumn

Đề bài: Kể về một việc tốt mà em đã làm.
Giúp mình với

0 bình luận về “Đề bài: Kể về một việc tốt mà em đã làm. Giúp mình với”

  1.                                                                  Bài làm
    Vào hôm chủ nhật, em được nghỉ học. Em lười nhác,cuộn mình hoà vào trong chăn, chẳng muốn bước ra khỏi phòng trong cái thời tiết lạnh giá của mùa đông. Nhưng vì đói bụng, em lê bước ra phòng bếp, thấy mẹ em đã chuẩn bị cho bữa sáng kèm theo đó là lời nhắn trong giấy,bà nói rằng: “Bố mẹ sang nhà cô Thu có chút việc, 10h sẽ về. Con dậy ăn sáng rồi đi mua cho mẹ một ít Rau sống nhé”. Ăn xong, em vào tìm cho mình chiếc áo khoác để chống lại với cái lạnh ở bên ngoài, lúc ấy em chỉ nghĩ đi mua đồ thật nhanh rồi về.Em đi đến siêu thị ở dưới nhà, và rẽ nhanh vào quầy hàng thực phẩm tầng 1 Rau sống tươi ngon. Và chẳng mất quá nhiều thời gian,em đã cầm trên tay túi Rau sống, chỉ chờ cô nhân viên thanh toán rồi chạy vù vù về nhà. Trong lúc xếp hàng để chờ tính tiền, em đột nhiên nhìn ngang,dọc.Ánh mắt của em vô tình dừng lại bên chỗ một cậu bé chừng 4,5 tuổi đứng nép vào gian hàng bánh kẹo cậu bé  có vẻ hoảng sợ, như sắp khóc. Trả tiền xong em đi lại gần và hỏi em nhỏ : “Em có cần chị giúp gì không?”. Cậu bé im lặng, không nói gì. Trông em ấy   rất lo lắng, em cố hỏi xem em nhỏ đi cùng ai, người thân của em đâu. Thấy em nhắc đến mẹ, bỗng dưng em nhỏ òa khóc nức nở gọi mẹ. Em cố dỗ cho em nhỏ nín, nịnh mãi em nhỏ mới nói rằng em ấy bị lạc mẹ khi đi tìm mua kẹo que, mẹ không cho em ăn vì em sâu răng lúc ấy vừa khóc vừa há miệng khoe với em hai cái răng sâu. Nhìn em lúc ấy trông đáng yêu lắm. Rồi em lấy khăn lau nước mắt cho em và nói: “Chị dẫn em đi tìm mẹ nhé”. Cậu bé gạt nước mắt, đồng ý theo em. Em dắt em  nhỏ đến chỗ ban quản lí siêu thị, và nói với chú quản lí ở đó là có em bé bị lạc mẹ, trong siêu thị của chung cư, nhờ chú thông báo giúp để em ấy sớm tìm được mẹ. Nghe xong câu chuyện của em ,chú ấy nhanh chóng lấy điện thoại, bấm số gọi cho mẹ em bé, rồi kể với em cách đây vài phút có một cô đến báo con cô ấy đi lạc khi đang mua đồ. Trên loa đang thông báo để tìm em bé, nhưng may mắn em dẫn em nhỏ vào chỗ các chú để em có thể nhanh chóng gặp được mẹ.

    Rất nhanh sau đó, em thấy 1 bóng dáng một người phụ nữ trẻ tuổi hớt hải chạy vào phòng và nhìn thấy em bé cạnh em, cô ấy ôm chầm lấy con rồi khóc nức nở.Sau đó cô ấy quay lại, nhìn em và cảm ơn em nhiều lắm. Cô hỏi địa chỉ nhà em, khi em nói ra, thì thật bất ngờ em và cô ấy ở cùng tòa nhà vậy cậu bé sún răng kia là hàng xóm của em rồi. Sau đó, em chào tạm biệt mẹ con cô rồi về. Đi trên đường, xách trên tay túi Rau sống mẹ dặn mua em tung tăng từng bước chân trở về nhà em thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Khoảng 8:00-9:00 sáng em về đến nhà, cửa vẫn đóng bố mẹ em còn chưa về. Buổi tối hôm đó,nhà em có một vị khách khiến em cảm thất thật bất ngờ,đó  chính là cậu bé sún răng em đã giúp em ấy tìm mẹ lúc sáng. Em ấy đi cùng mẹ đến nhà em để chơi. Khi nghe mẹ em bé, kể lại câu chuyện lúc sáng , em thấy bố mẹ vui lắm, cảm giác như rất tự hào về em.

    Sau ngày hôm đó, em cảm thấy rất vui vì mình không chỉ giúp được em bé tìm về với mẹ, mà gia đình của em còn có thêm những người hàng xóm tốt bụng!Với em, đó không còn là một việc làm tốt mà là một mối quan hệ tốt mà em có được.

    Trả lời
  2. Bài làm:

     Ai cũng từng có một kỉ niệm đáng nhớ không thể nào quên. Với riêng em, em cũng có một kỉ nệm như vậy. Nhó nhỏ thôi nhưng cũng khiến em rút ra được một bài học lớn trong cuộc sống. Hôm đó, em đã cùng mẹ đến trường để ủng hộ cho đồng bào miền Trung bị lũ lụt.

     Em vẫn còn nhớ hôm ấy là buổi chào cờ đầu tiên sau những người được nghỉ học vì những cơn bão, thầy hiệu trưởng phát động phong trào”Ủng hộ cho đồng bào vùng lũ”. Em cảm thấy phong trào này rất là hay nên sau buổi chào cờ hôm đó em về nhà nói với bố mẹ ngay, họ đều đồng ý. Thế là sau bữa cơm tối, em vào phòng lấy ra những bộ quàn áo cũ của cả nhà. Em nhờ mẹ đem tất cả đi giặc và phơi khô từng bộ. Đồ khô mẹ lấy vào ủi, gấp gọn từng bộ đem cho vào trong một thùng giấy. Nhìn lên tivi, em thấy cả trâu, bò, gà lợn trôi theo dòng nước lũ. Có cả sách vở của các bạn cùng trang lứa lấm đầy bùn và không thể sự dụng được nẵ. Em vào phòng tìm lại những bộ sách cũ rồi phân ra từn lớp, bỏ ngay ngắn vào thùng. Em nghĩ mình cần phải quyên góp thêm tiền nên đã có ý định đạp heo đất. Chú heo đất này em đã dành dụm được hai năm rồi. Số tiền kha khá này cũng có thể mua được một chiếc đồng hồ hay là một bộ tai nghe. Sau một hồi đấu tranh tâm lí thì em quyết định đạp heo.

     Sau khi phân loại từng thùng đồ đạc xong, em cùng mẹ đến trường. Mạc dù đã đến rất sớm nhưng đến nói mọi người đã đến rất đông. Chờ một lát thì đến luotj của em, cô giáo ghi chép đầy đủ thông tin rồi khen ngợi em.

     Em cảm thấy rất vui vì mình đã làm được một việc tốt . Chưa bao giờ em lại có niềm vui mới lạ như hôm nay. Em cảm thấy như mình đã lớn, đã làm được một việc tuy nhỏ nhưng có ý nghĩ, xoa dịu phần nào nỗi đau của đồng bào vùng lũ.

    $#minosuke$

    Yêu cầu ko coppy dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của chủ câu trả lời tức là tui !

    Chúc bn ăn Tết cùng gia đình zui zẻ và nhận được nhiều tiền lì xì!

    Cho mk xin ctlhn và vote 5* ạ! Cảm ơn!

      

    Trả lời

Viết một bình luận