Đề bài: Trong giấc mơ, em được một bà tiên cho ba điều ước và em đã thực hiện cả ba điều ước đó. Hãy kể lại câu chuyện ấy theo trình tự thời gian.
Gợi ý:
Em mơ ước mình gặp bà tiên trong hoàn cảnh nào? Vì sao bà tiên lại cho em ba điều ước?
2. Em thực hiện từng điều ước như thế nào?
3. Em nghĩ gì khi thức giấc.
Dài và nhanh ạ.
Ko dài = kick.
Hoàng hôn buông nhanh xuống mái nhà. Em dọn sạch nhà cửa, chuẩn bị cơm nước, học bài xong mà bố mẹ vẫn chưa về. Mưa lâm râm làm em bồn chồn ngóng bố mẹ.
Em nhìn ra cửa, lạ chưa, một bà tiên áo xanh đứng đó tự bao giờ. Bà tiên có khuôn mặt trái xoan, bàn tay trắng muốt thon dài như bàn tay của nghệ sĩ dương cầm. Bà tiên đến bên em mỉm cười, dịu dàng bảo:
– Con ngoan lắm. Ta cho con ba điều ước và con nhớ chỉ ước đúng ba điều thôi nhé!
Điều thứ nhất em mong trời ngừng mưa để ba mẹ đi làm về không bị ướt. Điều ước thứ hai em mong mẹ khỏi bệnh đau lưng. Điều thứ ba em mong em trở thành người lớn để giúp đỡ bố mẹ. Thoáng chốc, cả ba điều ước đều được thực hiện. Tiếng chuông gọi cửa làm em choàng tỉnh. Hoá ra đó chỉ là giấc mơ.
Ba mẹ em đi làm về không bị ướt mưa. Trời đã tạnh từ lúc nào. Một trong ba điều ước bà tiên tặng đã trở thành hiện thực. Em sẽ cố gắng giúp đỡ mẹ bớt công việc nhà và học giỏi để biến hai điều ước còn lại thành hiện thực.
Trong chúng ta, chắc ai cũng đã từng có những giấc mơ đẹp. Có bạn mơ thấy mình đang lắc lư trên con tàu vũ trụ trong không gian mênh mông, có bạn thì mơ thấy những cô tấm trong truyện cổ tích. Còn mình, mình cũng có một giấc mơ thật đẹp, mình mơ thấy được cô tiên ban cho ba điều ước. Tỉnh dậy mà mình còn ngỡ như là mơ.
Chuyện là vào cuối tuần trước, vì không phải dậy đi học nên mẹ cho phép mình thức khuya hơn mọi ngày. Cầm quyển truyện cổ tích trên tay, mình mải mê đọc thế rồi ngủ quên lúc nào không hay biết. Mình mơ thấy mình lạc vào một miền đất, vô cùng tươi đẹp, ở đó có nhiều hoa bướm, có nắng vàng và đầy sắc hương. Thì ra, đó là thế giới của những cô tiên xinh đẹp. Đón mình là một cố tiên có mái tóc vàng óng ánh, món quà tặng cho mình trong lần đầu gặp gỡ của cô là ba điều ước. Mình cứ đi từ bỡ ngỡ này đến bỡ ngỡ khác. Nhìn mọi người tung tăng bay lượn nô đùa cùng chim, cùng bướm, nhảy nhót trên những đám mây bồng bềnh. Mình thầm ước:
– Ước gì mình biết bay như họ!
Bỗng nhiên, mình thấy người nhẹ bỗng, dường như chỉ cần dang hai tay ra là bay được. Mình sung sướng và thỏa thích ngắm cảnh trời đất bao la. Nhưng ngắm mãi rồi cũng chán.
Mình lại ước được xinh đẹp như các nàng tiên. Và phép màu đã lập tức biến ước mơ của mình thành hiện thực. Giờ mình đã biến thành một nàng tiên có đôi mắt xanh đẹp, mái tóc vàng óng ả, làn da trắng trong chiếc váy hồng dễ thương. Mình thấy hài lòng quá, mình cứ chơi, cứ đùa vui cho đến khi thấm mệt, bụng đói, mình nghĩ đến những món ăn hấp dẫn của mẹ… Nhưng hỡi ôi! Ở đây làm gì có cơm, có những món ngon mà mình thích. Nghĩ đến mẹ, mình òa khóc. Lòng thầm ước được đến bên mẹ thật nhanh, muốn được trở lại là mình, sống thế giới của mình với bố mẹ, trường lớp, thầy cô và bạn bè…
Như hiểu được tâm sự của mình, cô tiên khẽ mỉm đầu cười gật gù… Bên tai mình văng vẳng tiếng gọi của mẹ:
– Con gái à! Dậy thôi, mẹ đã chuẩn bị bữa sáng cho con rồi.
Mình choàng tỉnh, bâng khuâng với giấc mơ kì lạ, vội dụi đầu vào trong vòng tay âu yếm của mẹ và chợt nhận ra: Cuộc sống này đáng yêu biết bao!