Đề bài : viết 1 đoạn văn ngắn
Em giúp 1 bà cụ qua đường vào lúc đông người nhiều xe cộ
( Tự làm thì oke hơn )
0 bình luận về “Đề bài : viết 1 đoạn văn ngắn
Em giúp 1 bà cụ qua đường vào lúc đông người nhiều xe cộ
( Tự làm thì oke hơn )”
Vào 1 ngày đẹp trời nọ, em đang cùng các bạn đi về, đang nói chuyện rát vui thì em bỗng thấy 1 bà cụ đang đứng loay hay, không biết làm sao để qua đường. Tức thi, em bảo các bạn chạy lại giúp bà cụ qua đường, em phân công Mai bảo các bạn khác làm cách nào đó cho mọi người dừng lại. Khi đường đã vắng xe, em một tay dìu bà vụ qua đường, một tay xách đồ hộ bà. Khi đã qua được đường bên kia, bà cụ cảm ơn chúng em rối rít và lấy trong cái khăn xanh kia vài món đồ chơi rất dễ thương, bảo:
– Bà cám ơn các cháu, đây là món quà nhỏ vì tấm lòng giúp đỡ bà.
Chúng em nhìn những món đồ chơi ấy, cười mỉm vì nói với bà cụ:
– Chúng cháu cũng cám ơn lòng tốt của bà, đây chỉ là công việc nhỏ nhoi, cần gì quà cáp ạ!
Nói rồi, chúng em tạm biệt bà cụ và đi về. Em mẩm nghĩ chắc ai cũng thấy vui vì làm được một việc tốt đây.
Vào một ngày đẹp trời khi bình minh vừa buông xuống.Tôi xách trên vai một chiếc cặp nặng để đến trường.Tới một ngã tư xe tấp nập thì thập thoáng bóng của một bà cụ nào đó tầm tuổi bà ngoại tôi.Trông bà với dáng đi lom khom cứ bước chân ra rồi rụt lại,lòng tôi lại càng thương xót chỉ biết chạy lại và hỏi” Bà ơi!Bà có cần cháu giúp gì không ạ???”nhìn gương mặt bà đầy phúc hậu,cười che hết mắt và nói”Ôi!may quá,con có thế giúp bà qua đường được không?thế là tôi dắt bà qua đường cùng với sự hỗ trợ của các cô chú gần đó.Qủa thật,khi ta làm việc tốt cảm thấy lòng như nhẹ nhõm hẳn,cả ngày chỉ bt nghĩ về nó r cười.Hãy làm diều tốt khi mình có thể b nhé!!
Vào 1 ngày đẹp trời nọ, em đang cùng các bạn đi về, đang nói chuyện rát vui thì em bỗng thấy 1 bà cụ đang đứng loay hay, không biết làm sao để qua đường. Tức thi, em bảo các bạn chạy lại giúp bà cụ qua đường, em phân công Mai bảo các bạn khác làm cách nào đó cho mọi người dừng lại. Khi đường đã vắng xe, em một tay dìu bà vụ qua đường, một tay xách đồ hộ bà. Khi đã qua được đường bên kia, bà cụ cảm ơn chúng em rối rít và lấy trong cái khăn xanh kia vài món đồ chơi rất dễ thương, bảo:
– Bà cám ơn các cháu, đây là món quà nhỏ vì tấm lòng giúp đỡ bà.
Chúng em nhìn những món đồ chơi ấy, cười mỉm vì nói với bà cụ:
– Chúng cháu cũng cám ơn lòng tốt của bà, đây chỉ là công việc nhỏ nhoi, cần gì quà cáp ạ!
Nói rồi, chúng em tạm biệt bà cụ và đi về. Em mẩm nghĩ chắc ai cũng thấy vui vì làm được một việc tốt đây.
Vào một ngày đẹp trời khi bình minh vừa buông xuống.Tôi xách trên vai một chiếc cặp nặng để đến trường.Tới một ngã tư xe tấp nập thì thập thoáng bóng của một bà cụ nào đó tầm tuổi bà ngoại tôi.Trông bà với dáng đi lom khom cứ bước chân ra rồi rụt lại,lòng tôi lại càng thương xót chỉ biết chạy lại và hỏi” Bà ơi!Bà có cần cháu giúp gì không ạ???”nhìn gương mặt bà đầy phúc hậu,cười che hết mắt và nói”Ôi!may quá,con có thế giúp bà qua đường được không?thế là tôi dắt bà qua đường cùng với sự hỗ trợ của các cô chú gần đó.Qủa thật,khi ta làm việc tốt cảm thấy lòng như nhẹ nhõm hẳn,cả ngày chỉ bt nghĩ về nó r cười.Hãy làm diều tốt khi mình có thể b nhé!!
vote 5*+clhn nha b!!mik tự k=lm đấy nhó