Đề:Biểu cảm về cây phượng(chủ yếu là biểu cảm,cảm xúc của mh đối với cây đó)
Bn nào làm hay mh sẽ vove 5sao,ctlhn nha
0 bình luận về “Đề:Biểu cảm về cây phượng(chủ yếu là biểu cảm,cảm xúc của mh đối với cây đó)
Bn nào làm hay mh sẽ vove 5sao,ctlhn nha”
Dàn ý:
a) Mở bài:
Cây phượng – người bạn đồng hành của mỗi lứa tuổi học trò chúng ta.
– Cứ đến hè mỗi chúng ta lại thấy những sắc màu của hoa phượng đỏ rực, có đôi lúc ta chợt cảm thấy mình đang đứng giữa một rừng hoa bát ngát, thơ mộng và ngọt ngào làm sao.
– Để nói cảm nhận về cây phượng tôi không biết phải như thế nào? Với tôi, nó là người bạn, người thân, người tri kỉ và là người luôn dõi theo từng bước chân của mỗi học trò như tôi.
b) Thân bài:
– Miêu tả về cây phượng: Thân cây? Lá cây? Hoa phượng? Rễ cây?….
– Phượng đẹp nhưng nhìn mỗi cánh hoa phượng, tôi cảm thấy chứa đựng một điều gì đó buồn.
+ Buồn khi xa những tiếng cười của học trò về nghỉ hè.
+ Buồn khi lại phải tiễn đưa một thế hệ học trò.
+ Buồn khi phượng lại phải cô đơn, buồn hiu, khi không ai ngắm mình.
+ Nhạc sĩ Vũ Hoàng có câu:
“Những chiếc xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?”
– Các hoạt động vui chơi, giải trí dưới góc cây phượng: Nhảy dây, đá cầu,…
⇒ Phượng che chở, đùm bọc và bảo vệ để chúng ta được vui chơi thoải mái, đem lại cảm giác an toàn.
– Cảm nhận của bản thân:
+ Tôi yêu quý cây phượng vì nó không chỉ là người bạn, người tri kỉ, mà nó là người cất giữ những kỉ niệm về tuổi học trò của tôi, là người luôn dõi theo từng bước chân của tôi.
+ Tôi hi vọng tất cả các bạn phải biết quý trọng và nâng niu cây phượng, đừng làm hại đến cây phượng.
c) Kết bài:
– Tổng kết lại cảm nhận cây phượng như thế nào?
+ Có thể ngày hôm nay ta vô tư là vậy, nhưng sau này ta sẽ nhớ lại “cây phượng” chính là nơi ta cảm thấy an toàn, tuyệt vời và luôn cất giấu những kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của chúng ta.
Bài làm:
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Tôi chở mùa hè của tôi đi đâu? Giai điệu ngọt ngào da diết chợt gợi về một thời để nhớ để thương. Tuổi học trò chính là quãng thời gian tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người. Sắc đỏ rực của phượng lại là một gam màu của quãng thời gian tươi đẹp ấy. Tôi yêu biết mấy cây phượng trên sân trường
Người ta nói phượng là hoa của mùa thi, mùa chia ly. Chắc hẳn, trong đời học sinh của mình, cô cậu nào cũng từng đứng dưới bóng phượng ngước lên nhìn cả tán cây đỏ rực dưới trời xanh rồi cúi nhặt những cánh phượng về để ép trong trang vở. Cánh phượng mỏng, cánh nào cũng dài làm bao đứa trẻ thích thú. Thuở bé tôi hay tự hỏi hoa phượng với chim phượng thì có liên quan gì nhau không nhỉ? Sau đó tự giải thích rằng chắc chúng đẹp như nhau. Giờ lớn nghĩ lại thấy mình ngây thơ quá. Trẻ con còn hay dùng quả phượng dài để đuổi nhau rồi quất vào chân nhau mấy roi. Cây phượng gắn với cả tuổi học trò thơ ngây và cả mối tình thầm thương trộm nhớ của tôi.
Phượng vĩ đỏ rực đã trở thành tượng đài bất tử trong trái tim mỗi con người về tuổi học trò đầy hoài niệm. Khi những năm tháng vội vã qua đi, trong vết hằn của thời gian và khoảng sâu của kí ức, hoa phượng vẫn nguyên vẹn nằm ở đó, mang theo cả một thời không thể nào quên.
Tôi yêu hoa phượng.Hoa phượngkhông đẹp rực rỡ như hoa hồng, cũng không mang vẻ đẹp tao nhã như hoa thủy tiên. Nó mang một màu đỏ thắm rất đỗi bình dị và không có mùi thơm như những loài hoa khác. Nhưng tôi lại yêu cái nét đẹp giản dị mà đầy ý nghĩa của nó. Mỗi khi hạ sang, cái màu đỏ thắm ấy lại tô điểm cho một góc trời thêm đẹp, cho sắc hạ thêm tươi.
Màu hoa của phượng mang lại sự khỏe khoắn, năng động và nồng nhiệt như hôm nay. Hoa phượng người bạn vô cùng thân thiết với lứa tuổi học trò. Người bạn ấy chính là nơi để chúng ta gửi gắm biết bao kỉ niệm đẹp thời đi học dưới mái trường yêu dấu.
Còn nhớ những ngày đầu mùa hạ, tôi cùng lũ bạn than đi nhặtcánh phượngrơi trên sân trường, kết lại thành chiếc vòng lớn, vừa kết vừ trò chuyện với nhau dưới gốc cây phượng già thật là vui. Rồi nhớ những buổi chiều tan học, cả bọn rủ nhau đi tìm nhụy phượng để chọi gà, cứ có người thắng cuộc là cả bọn reo ầm cả lên. Những lúc như thế, phượng nhẹ nhành đu đưa trong gió như muốn tham gia vào cuộc vui của chúng tôi.
Những ngày còn đi học vui là vậy. Nhưng đến nghỉ hè, cứ mỗi lần qua trường, tôi lại thấy trong lòng nôn nao khó tả. Sân trường vắng lặng, tiếng lá xào xạc, chỉ có mình phượng cùng với mấy anh bàng ở chung quanh vẫn khoe sắc dưới nắng hè. Hính như thiếu bóng dáng của các bạn học sinh, trông phượng đứng lặng im, tram ngâm, suy nghĩ. Có lẽ phượng buồn đấy! Tôi cũng cảm thấy buồn cho phượng biết bao.
Mình có tham khảo trên mạng ạ,mong các bạn ko báo cáo mình
Dàn ý:
a) Mở bài:
Cây phượng – người bạn đồng hành của mỗi lứa tuổi học trò chúng ta.
– Cứ đến hè mỗi chúng ta lại thấy những sắc màu của hoa phượng đỏ rực, có đôi lúc ta chợt cảm thấy mình đang đứng giữa một rừng hoa bát ngát, thơ mộng và ngọt ngào làm sao.
– Để nói cảm nhận về cây phượng tôi không biết phải như thế nào? Với tôi, nó là người bạn, người thân, người tri kỉ và là người luôn dõi theo từng bước chân của mỗi học trò như tôi.
b) Thân bài:
– Miêu tả về cây phượng: Thân cây? Lá cây? Hoa phượng? Rễ cây?….
– Phượng đẹp nhưng nhìn mỗi cánh hoa phượng, tôi cảm thấy chứa đựng một điều gì đó buồn.
+ Buồn khi xa những tiếng cười của học trò về nghỉ hè.
+ Buồn khi lại phải tiễn đưa một thế hệ học trò.
+ Buồn khi phượng lại phải cô đơn, buồn hiu, khi không ai ngắm mình.
+ Nhạc sĩ Vũ Hoàng có câu:
“Những chiếc xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?”
– Các hoạt động vui chơi, giải trí dưới góc cây phượng: Nhảy dây, đá cầu,…
⇒ Phượng che chở, đùm bọc và bảo vệ để chúng ta được vui chơi thoải mái, đem lại cảm giác an toàn.
– Cảm nhận của bản thân:
+ Tôi yêu quý cây phượng vì nó không chỉ là người bạn, người tri kỉ, mà nó là người cất giữ những kỉ niệm về tuổi học trò của tôi, là người luôn dõi theo từng bước chân của tôi.
+ Tôi hi vọng tất cả các bạn phải biết quý trọng và nâng niu cây phượng, đừng làm hại đến cây phượng.
c) Kết bài:
– Tổng kết lại cảm nhận cây phượng như thế nào?
+ Có thể ngày hôm nay ta vô tư là vậy, nhưng sau này ta sẽ nhớ lại “cây phượng” chính là nơi ta cảm thấy an toàn, tuyệt vời và luôn cất giấu những kỉ niệm tươi đẹp tuổi học trò của chúng ta.
Bài làm:
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Tôi chở mùa hè của tôi đi đâu? Giai điệu ngọt ngào da diết chợt gợi về một thời để nhớ để thương. Tuổi học trò chính là quãng thời gian tươi đẹp trong cuộc đời mỗi con người. Sắc đỏ rực của phượng lại là một gam màu của quãng thời gian tươi đẹp ấy. Tôi yêu biết mấy cây phượng trên sân trường
Người ta nói phượng là hoa của mùa thi, mùa chia ly. Chắc hẳn, trong đời học sinh của mình, cô cậu nào cũng từng đứng dưới bóng phượng ngước lên nhìn cả tán cây đỏ rực dưới trời xanh rồi cúi nhặt những cánh phượng về để ép trong trang vở. Cánh phượng mỏng, cánh nào cũng dài làm bao đứa trẻ thích thú. Thuở bé tôi hay tự hỏi hoa phượng với chim phượng thì có liên quan gì nhau không nhỉ? Sau đó tự giải thích rằng chắc chúng đẹp như nhau. Giờ lớn nghĩ lại thấy mình ngây thơ quá. Trẻ con còn hay dùng quả phượng dài để đuổi nhau rồi quất vào chân nhau mấy roi. Cây phượng gắn với cả tuổi học trò thơ ngây và cả mối tình thầm thương trộm nhớ của tôi.
Phượng vĩ đỏ rực đã trở thành tượng đài bất tử trong trái tim mỗi con người về tuổi học trò đầy hoài niệm. Khi những năm tháng vội vã qua đi, trong vết hằn của thời gian và khoảng sâu của kí ức, hoa phượng vẫn nguyên vẹn nằm ở đó, mang theo cả một thời không thể nào quên.
Tôi yêu hoa phượng. Hoa phượng không đẹp rực rỡ như hoa hồng, cũng không mang vẻ đẹp tao nhã như hoa thủy tiên. Nó mang một màu đỏ thắm rất đỗi bình dị và không có mùi thơm như những loài hoa khác. Nhưng tôi lại yêu cái nét đẹp giản dị mà đầy ý nghĩa của nó. Mỗi khi hạ sang, cái màu đỏ thắm ấy lại tô điểm cho một góc trời thêm đẹp, cho sắc hạ thêm tươi.
Màu hoa của phượng mang lại sự khỏe khoắn, năng động và nồng nhiệt như hôm nay. Hoa phượng người bạn vô cùng thân thiết với lứa tuổi học trò. Người bạn ấy chính là nơi để chúng ta gửi gắm biết bao kỉ niệm đẹp thời đi học dưới mái trường yêu dấu.
Còn nhớ những ngày đầu mùa hạ, tôi cùng lũ bạn than đi nhặt cánh phượng rơi trên sân trường, kết lại thành chiếc vòng lớn, vừa kết vừ trò chuyện với nhau dưới gốc cây phượng già thật là vui. Rồi nhớ những buổi chiều tan học, cả bọn rủ nhau đi tìm nhụy phượng để chọi gà, cứ có người thắng cuộc là cả bọn reo ầm cả lên. Những lúc như thế, phượng nhẹ nhành đu đưa trong gió như muốn tham gia vào cuộc vui của chúng tôi.
Những ngày còn đi học vui là vậy. Nhưng đến nghỉ hè, cứ mỗi lần qua trường, tôi lại thấy trong lòng nôn nao khó tả. Sân trường vắng lặng, tiếng lá xào xạc, chỉ có mình phượng cùng với mấy anh bàng ở chung quanh vẫn khoe sắc dưới nắng hè. Hính như thiếu bóng dáng của các bạn học sinh, trông phượng đứng lặng im, tram ngâm, suy nghĩ. Có lẽ phượng buồn đấy! Tôi cũng cảm thấy buồn cho phượng biết bao.
Mình có tham khảo trên mạng ạ,mong các bạn ko báo cáo mình