Đề: Em hãy miêu tả phiên chợ theo trí tưởng tượng của em
0 bình luận về “Đề: Em hãy miêu tả phiên chợ theo trí tưởng tượng của em”
Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,… đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng…
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, bắt đầu cuộc đấu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và bàn tán vài câu rồi bỏ đi…
Qua giữa buổi, chợ bắt đầu thong thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước…
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nóng bức và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan.
Ngày rằm tháng chạp hàng tháng, ở dưới gốc đa lớn ở đầu làng em, lại diễn ra một phiên chợ quê. Tuy không quá lớn hay hiện đại, nhưng nó vẫn mang một sức hút to lớn đối với người dân nơi đây.
Phiên chợ ấy diễn ra dưới sự che chở của gốc đa già, lấy nó làm trung tâm rồi tản ra. Tuy nhiên, chỉ có một phần chợ được nằm dưới bóng mát của cây. Phiên chợ này diễn ra từ lúc sáng sớm, khoảng sáu giờ đến hết năm giờ chiều là dừng lại. Với sự đa dạng và hấp dẫn của mình, phiên chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi mà còn là nơi cho mọi người đến vui chơi, thư giãn.
Để họp chợ, mọi người sẽ mang đến những chiếc ô lớn, cắm chân xuống cho vững, tạo thành mái che cho từng gian hàng. Nếu vào những ngày đẹp trời, thì người ta chẳng buồn dựng mái che, mà cứ thế ngồi giữa mây trời cho gần gũi với thiên nhiên mà lại đỡ công lắp đặt. Chỗ bày hàng cũng chẳng cố định, ai đến sớm thì chọn trước, ai đến sau thì đành bày vào chỗ còn lại. Các mặt hàng ở đây thì đủ cả, phong phú lắm. Nhưng đều có điểm chung là chúng cùng là những món đồ dân dã, cho chính bà con nơi đây làm ra. Nào là hoa quả, vải vóc, bánh kẹo, đồ mây tre đan, lợn, bò, gà… Chúng được bày ra trê những tấm bạt, lá chuối, giỏ tre… Vừa dân dã lại vừa hấp dẫn.
Cùng với đó, là cả những món ăn thân thuộc, được đem ra bày bán dọc lối đi của phiên chợ. Nào là kẹo kéo, kem que, bánh nướng… Đủ để làm no cái bụng rồi tiếp tục dạo quanh phiên chợ. Thật dễ dàng để bắt gặp những cô cậu bé kéo nhau thành từng nhóm, ríu rít ghé xem các quầy hàng. Chỉ một chú chim nhỏ bằng gỗ cũng đủ để làm chúng xuýt xoa mãi mới chịu rời đi.
Đối với em, phiên chợ không chỉ là một nơi để mua bán. Mà nó còn chứa đựng cả những kỉ niệm về một miền quê trong kí ức của em. Mong rằng, dù những trung tâm thương mại, siêu thị đang dần mọc lên ở chốn quê này, thì những phiên chợ vẫn sẽ mãi được duy trì.
Tờ mờ sáng, vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm. Xa xa, lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm
Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá. Trên phía mép đường, những hàng thịt với bao nhiêu nào thịt heo, thịt bò, thịt gà,… đã được dọn từ rất sớm để mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng…
Trời sáng dần, hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngõ chợ như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá, hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ. Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt, từ các xóm dưới nào rau, nào củ, nào quả… các thứ hàng nằm trong mẹt, thúng được các bà buôn chuyển đi vào chợ. Cả khu chợ rộn lên, bắt đầu cuộc đấu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán, có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc, cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo, cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi, để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhảm của mấy bà buôn. Lũ trẻ nhỏ đi học sớm, được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh, cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và bàn tán vài câu rồi bỏ đi…
Qua giữa buổi, chợ bắt đầu thong thả, người đi chợ sớm tản sang các ngả rời khỏi chợ, những hàng cá, hàng thịt, hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang. Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trễ mà phải chịu tay lấy mấy bó rau, con cá hàng ế cho vừa buổi chợ. Các bà hàng nước gom mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước…
Trưa, mặt trời lên qua đỉnh đầu, nắng gắt, nóng bức và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh, hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi. Chợ đã tan.
đây nha.
mong đc ctlhn
Ngày rằm tháng chạp hàng tháng, ở dưới gốc đa lớn ở đầu làng em, lại diễn ra một phiên chợ quê. Tuy không quá lớn hay hiện đại, nhưng nó vẫn mang một sức hút to lớn đối với người dân nơi đây.
Phiên chợ ấy diễn ra dưới sự che chở của gốc đa già, lấy nó làm trung tâm rồi tản ra. Tuy nhiên, chỉ có một phần chợ được nằm dưới bóng mát của cây. Phiên chợ này diễn ra từ lúc sáng sớm, khoảng sáu giờ đến hết năm giờ chiều là dừng lại. Với sự đa dạng và hấp dẫn của mình, phiên chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi mà còn là nơi cho mọi người đến vui chơi, thư giãn.
Để họp chợ, mọi người sẽ mang đến những chiếc ô lớn, cắm chân xuống cho vững, tạo thành mái che cho từng gian hàng. Nếu vào những ngày đẹp trời, thì người ta chẳng buồn dựng mái che, mà cứ thế ngồi giữa mây trời cho gần gũi với thiên nhiên mà lại đỡ công lắp đặt. Chỗ bày hàng cũng chẳng cố định, ai đến sớm thì chọn trước, ai đến sau thì đành bày vào chỗ còn lại. Các mặt hàng ở đây thì đủ cả, phong phú lắm. Nhưng đều có điểm chung là chúng cùng là những món đồ dân dã, cho chính bà con nơi đây làm ra. Nào là hoa quả, vải vóc, bánh kẹo, đồ mây tre đan, lợn, bò, gà… Chúng được bày ra trê những tấm bạt, lá chuối, giỏ tre… Vừa dân dã lại vừa hấp dẫn.
Cùng với đó, là cả những món ăn thân thuộc, được đem ra bày bán dọc lối đi của phiên chợ. Nào là kẹo kéo, kem que, bánh nướng… Đủ để làm no cái bụng rồi tiếp tục dạo quanh phiên chợ. Thật dễ dàng để bắt gặp những cô cậu bé kéo nhau thành từng nhóm, ríu rít ghé xem các quầy hàng. Chỉ một chú chim nhỏ bằng gỗ cũng đủ để làm chúng xuýt xoa mãi mới chịu rời đi.
Đối với em, phiên chợ không chỉ là một nơi để mua bán. Mà nó còn chứa đựng cả những kỉ niệm về một miền quê trong kí ức của em. Mong rằng, dù những trung tâm thương mại, siêu thị đang dần mọc lên ở chốn quê này, thì những phiên chợ vẫn sẽ mãi được duy trì.
Xin ctlhn ạ :3