Đề: Kể về thầy ( cô giáo) của em ( người quan tâm, lo lắng và động viên em trong học tập)
mik đag cần gấp ạ
0 bình luận về “Đề: Kể về thầy ( cô giáo) của em ( người quan tâm, lo lắng và động viên em trong học tập)
mik đag cần gấp ạ”
Ngày hôm qua, lúc đi học về, em có ghé qua trường cấp một cũ để thăm trường. Tại đây, em bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm ngày cũ. Cảm xúc trở nên xúc động lạ lùng. Chợt những hồi ức về cô Lan – người giáo viên đầu tiên của em lại hiện về.
Cô Lan là giáo viên dạy em năm lớp 1. Lúc đó, cô đã sắp về hưu rồi. Nên ấn tượng đầu tiên của em về cô, là cô trông hiền từ như một người ông hàng xóm vậy. Cô có dáng người cao gầy, với tấm lưng luôn thẳng đứng, đĩnh đạc. Mái tóc hoa râm được chải gọn gàng. Trên sống mũi của cô luôn là chiếc kính trắng, trông rất trí thức. Cách ăn mặc của thầy vô cùng giản dị. Thường là chiếc áo sơ mi và quần vải màu đen. Khi trời lạnh cô sẽ mặc thêm chiếc áo khoác ngoài. Chỉ vậy thôi thay đổi quanh năm. Hằng ngày đến lớp, cô thường mang theo một chiếc cặp màu ghi cũ. Nhưng bên trong nó là cả một kho tàng đối với học sinh chúng em. Đó là những viên phấn nhiều màu, những cây thước nhiều hình dáng, những bộ ghép chữ đa dạng.
Giống như vẻ ngoài của mình, cô Lan là một người cô rất hiền hậu và thân thiện. Suốt cả năm học đó, em chưa thấy cô lớn tiếng quát mắng một bạn học sinh nào cả. Dù lúc đó, chúng em đôi khi còn nghịch ngợm, không tuân thủ nội quy lớp học. Những lúc đó, cô chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ chúng em thôi. Đối với bạn bè, đồng nghiệp cô rất được kính trọng. Dù là ai khi gặp cô cũng gọi hai tiếng Chào cô. Em nghe nói, một số thầy cô trẻ trong trường ngày xưa từng được cô dạy dỗ. Thật là tuyệt vời. Em luôn mong rằng, sau này cũng có thể trở thành một người cô giáo tuyệt vời như cô Lan. Được bao lớp học trò yêu mến và kính trọng. Để làm được điều đó, em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện thật chăm chỉ.
Đối với em, những kỉ niệm về tháng ngày bên cạnh cô Lan là những tháng ngày bình yên nhất. Sau này, theo thời gian trôi, nhiều thứ sẽ đổi thay đi, nhưng tình cảm em dành cho người cô ấy sẽ mãi vẹn nguyên như lúc ban đầu.
Ngày hôm qua, lúc đi học về, em có ghé qua trường cấp một cũ để thăm trường. Tại đây, em bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm ngày cũ. Cảm xúc trở nên xúc động lạ lùng. Chợt những hồi ức về cô Lan – người giáo viên đầu tiên của em lại hiện về.
Cô Lan là giáo viên dạy em năm lớp 1. Lúc đó, cô đã sắp về hưu rồi. Nên ấn tượng đầu tiên của em về cô, là cô trông hiền từ như một người ông hàng xóm vậy. Cô có dáng người cao gầy, với tấm lưng luôn thẳng đứng, đĩnh đạc. Mái tóc hoa râm được chải gọn gàng. Trên sống mũi của cô luôn là chiếc kính trắng, trông rất trí thức. Cách ăn mặc của thầy vô cùng giản dị. Thường là chiếc áo sơ mi và quần vải màu đen. Khi trời lạnh cô sẽ mặc thêm chiếc áo khoác ngoài. Chỉ vậy thôi thay đổi quanh năm. Hằng ngày đến lớp, cô thường mang theo một chiếc cặp màu ghi cũ. Nhưng bên trong nó là cả một kho tàng đối với học sinh chúng em. Đó là những viên phấn nhiều màu, những cây thước nhiều hình dáng, những bộ ghép chữ đa dạng.
Giống như vẻ ngoài của mình, cô Lan là một người cô rất hiền hậu và thân thiện. Suốt cả năm học đó, em chưa thấy cô lớn tiếng quát mắng một bạn học sinh nào cả. Dù lúc đó, chúng em đôi khi còn nghịch ngợm, không tuân thủ nội quy lớp học. Những lúc đó, cô chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ chúng em thôi. Đối với bạn bè, đồng nghiệp cô rất được kính trọng. Dù là ai khi gặp cô cũng gọi hai tiếng Chào cô. Em nghe nói, một số thầy cô trẻ trong trường ngày xưa từng được cô dạy dỗ. Thật là tuyệt vời. Em luôn mong rằng, sau này cũng có thể trở thành một người cô giáo tuyệt vời như cô Lan. Được bao lớp học trò yêu mến và kính trọng. Để làm được điều đó, em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện thật chăm chỉ.
Đối với em, những kỉ niệm về tháng ngày bên cạnh cô Lan là những tháng ngày bình yên nhất. Sau này, theo thời gian trôi, nhiều thứ sẽ đổi thay đi, nhưng tình cảm em dành cho người cô ấy sẽ mãi vẹn nguyên như lúc ban đầu.