Đó là gã bọ ngựa non.Đôi cánh xanh giỡ chưa mọc đủ kín hết lướng.Hai chiếc càng lẻo khẻo ngoặm vào vỏ cây không thủy được một mét nhỏ.Làn da nhợt nhạt như da dẻ người học trò mảnh khảnh, yếu ớt từ thuở bé đến giờ chưa biết đâu là nắng gió Nhưng anh bọ ngựa non không hiểu mình như vậy.Quả là một điều đáng tiếc
-Chiếc Áo Mẹ ta cần thật quá. Ngày nào mẹ cũng bắt anh ta phải học những phép dạy dỗ mọi lễ ăn ở không gì là lôi thôi và phiền phức bằng ngày mai,ngày kia ta sẽ ra ở riêng.Ta sẽ kiếm những ngọn cỏ non,cỏ tươi để ăn.Ta sẽ kết giao với những người rất tốt rất hiền ở mọi nơi.Có khó khăn gì đâu!
Câu 1:Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là?
Câu 2 :Tìm 2 câu trần thuật đơn trong đoạn trích trên và xác định chủ ngữ vị ngữ của các câu văn đó? Câu 3:Xác định và nêu hiệu quả của biện pháp tu từ trong câu:”Làn da nhợt nhạt như giang người học trò mảnh khảnh yếu ớt từ thuở bé đến giờ chưa biết đâu là nắng gió”
Câu 4:Em hiểu như thế nào về quan niệm sống của chú bọ ngựa trong đoạn trích trên?Em có đồng ý với quan niệm sống đó không? Vì sao?
Câu 1 : Nhân hóa
Câu 2: Làn da nhợt nhạt/ như da dẻ người học trò mảnh khảnh.
CN VN
Hai chiếc càng/ lẻo khẻo ngoặm vào vỏ cây ko thủy được một mét nhỏ.
CN VN
Câu 3: làn da …..nhạt là chủ ngữ phần còn lại là là vị ngữ là làm hiệu quả lời văn
Câu 4: chú bọ ngựa lớn rồi cũng phải xa mẹ để tự lập, em đồng ý vs quan niệm trên vì sau này em lớn em cũng như z