Đọc câu chuyện sau và nêu suy nghĩ của em về ý nghĩa câu chuyện bằng một bài văn ngắn. Có một người cha mắc bệnh rất nặng. Ông gọi hai người con trai đến bên giường và ân cần nhắc nhở: “Sau khi cha qua đời, hai con cần phải chia tài sản một cách thỏa đáng, đừng vì chuyện đó mà cãi nhau nhé!” Hai anh em hứa sẽ làm theo lời cha . Khi cha qua đời họ phân chia tài sản làm đôi. Nhưng sau đó người anh cho rằng người em chia không công bằng và cuộc tranh cãi nổ ra. Một ông già thông thái đã dạy cho họ cách chia công bằng nhất: Đem tất cả đồ đạc ra cưa đôi thành hai phần bằng nhau tuyệt đối. Hai anh em đã đồng ý. Kết cục tài sản đã được chia công bằng tuyệt đối nhưng đó chỉ là đống đồ bỏ đi.
Qua câu chuyện, em nhận thấy trong cuộc sống không phải lúc nào công bằng tuyệt đối cũng là tốt. Bởi đôi khi lúc nào cũng công bằng tuyệt đối, con người chúng ta sẽ không còn biết chia sẻ, nhường nhịn, yêu thương nhau nữa. Sự công bằng chỉ nên xuất phát từ tình cảm, xuất phát từ lòng yêu thương. Nếu mỗi người sống với nhau luôn coi công bằng tuyệt đối là trên hết, tính toán từng cái một thì chắc chắn mối quan hệ giữa người với người sẽ khó bền lâu và tốt đẹp được. Chính vì thế, cho nên, mỗi người trong chúng ta cần biết nhường nhịn một chút. Nhường nhịn không chỉ là để người khác được lợi hơn, được hưởng nhiều giá trị, lợi ích mà nó còn đem đến sự đánh giá tốt đẹp của mọi người về chúng ta.
Qua câu chuyện trên em hiểu rằng : đã là anh em trong nhà thì chúng ta phải biết nhường nhịn và yêu thương nhau bởi “lọt sàng xuống nia”. Đừng vì cái lợi ban đầu mà để mất đi tình cảm anh em bấy lâu, cái này người ngày được thì người kia sẽ được bù lại ở phần khác.Đừng vì một chút lòng tham mà khiến cho tất cả đều trở nên vô ích !