Đọc đoạn trích
“Có một thiếu nữ từng học mủa ba lê suốt thời niên thiếu và
cuối cùng cảm thấy mình có thể gắn bó suốt cuộc đời với nó.
Cô muốn trở thành diễn viên múa chính nhưng trước hết cô
muốn chắc là mình có tài. Vì vậy mà khi có một đoàn múa
bale đến thị trấn thì cô đến hậu trường sau buổi biểu diễn và
nói với nhà biên đạo múa:
“Tôi muốn trở thành một nữ diễn viên múa ba lê vĩ đại,
nhưng tôi không biết mình có năng lực hay không”.
“Hãy múa cho tôi xem nào”, nhà biên đạo múa trả lời,
nhưng chỉ sau hai phút thì ông ta lắc đầu và nỏi: “Không,
không, không! Cô không có đủ năng lực đâu”.
Người thiếu nữ về nhà, đau khổ vô cùng. Cô quằng đôi giày
múa ba lê vào trong kho và không bao giờ mang chúng nữa.
Sau đó, cô kết hôn và rồi có con và khi các con cô đã khôn
lớn, cô nhận được một việc làm thêm là điều khiển một máy
đếm tiền ở một cửa hàng bách hóa.
Nhiều năm sau, khi đoàn ba lê ngày trước đến thị trấn, cô đi
xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa
khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Cô nhắc ông nhớ lại những điều
ông đã nói trước đây. Cô cho ông xem những tấm ảnh của
con mình và kế cho ông nghe công việc hiện tại ở cửa hàng
bách hóa rồi nói: “Có một điều vẫn luôn làm tôi day dứt.
Sao thầy lại có thể nhận xét tôi một cách nhanh chóng là tôi
không có đủ thực lực?”.
“Ó! Thật ra thì tôi không hề nhìn khi cô múa, nhà biên đạo
nói, đó là điều mà tôi nói với tất cả những người mà đến
gặp tôi”.
“Nhưng…nhưng điều đó thật không thể tha thứ được! Cô
bật khóc. Thầy đã chôn vùi cả cuộc đời tôi! Lẽ ra tôi đã có
thể trở thành một nữ diễn viên múa vĩ đại!”.(…)
“Không, không, tôi không nghĩ thế, nhà biên đạo nói, nếu cô
có đủ năng lực thì cô sẽ chẳng thèm để ý đến những lời mà
tôi nói đầu!”.
Khi sinh ra, mỗi người chúng ta đều được đưa cho mảnh
giấy trắng để viết những điều chúng ta muốn. Một số chỉ
viết ít, một số lại viết rất nhiều, còn một số khác lại cho
phép những người khác viết thay mình. Vậy lỗi này thuộc về
ai?”
(Dám thất bại, Billi P.S Lim, Nhà xuất bản
Trẻ, trang 207, 208)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính?
Câu 2. Theo câu chuyện, vì sao cô gái lại từ bỏ ước mơ trở
thành diễn viên múa bale?
Câu 3. Còn theo anh (chị), vì sao cô gái không thể trở thành
một nữ diễn viên múa vĩ đại?
Câu 4. Anh/chị hiểu như thế nào về đoạn văn: “Khi sinh ra,
mỗi người chúng ta đều được đưa cho mảnh giấy trắng để
viết những điều chúng ta muốn. Một số chỉ viết ít, một số lại
viết rất nhiều, còn một số khác lại cho phép những người
1, tự sự
2. Cô gái từ bỏ ước mơ trở thành diễn viên múa ba lê của mình bởi vì nhà biên đạo múa đã nói với cô rằng cô không có đủ năng lực để trở thành diễn viên múa ba lê.
3. Cô gái không thể trở thành một nữ diễn viên múa vĩ đại bởi vì cô đã nhanh chóng chấp nhận và tin theo những lời người khác nói về mình. Cô không tin tưởng mình, mà nghe theo lời nói của người khác và để cho người khác viết hộ cuộc đời mình. Cô không dám đối mặt với thất bại mà chỉ nghe theo những lời nhận xét của người khác để từ bỏ ước mơ của mình
4.
Câu văn này có nghĩa là mỗi người trong cuộc sống đều có một cách sống khác nhau, bắt đầu từ con số không. Có người thì chăm chỉ chịu khó viết nên cuộc sống của mình, có người thì chẳng chịu viết gì cho cuộc sống của mình và cũng có người thì luôn nghe theo lời của người khác và để cho người khác quyết định cuộc đời của mình thay mình.