Đọc đoạn văn : Tôi giật sững người . Chẳng hiểu cho tôi phải bám chặt lấy tay mẹ . Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dư

Đọc đoạn văn : Tôi giật sững người . Chẳng hiểu cho tôi phải bám chặt lấy tay mẹ . Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi , tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên và dòng chữ đề trên bức tranh “Anh trai tôi” . Vậy mà dưới mắt tôi thì…
Em hãy nêu ấn tượng về người anh trong đoạn trích :

0 bình luận về “Đọc đoạn văn : Tôi giật sững người . Chẳng hiểu cho tôi phải bám chặt lấy tay mẹ . Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dư”

  1.   Nhân vật người anh trong đoạn trích được xây dựng trên hình tượng là một người ích kỉ , nhỏ nhen , hay ghen tị . Nhưng sau khi nhìn thấy bức tranh em gái vẽ mình , người  anh như bừng tỉnh , trở thành một con người đa sầu , đa cảm , đã biết và hổ thẹn về tính ích kỉ của mình . Tác giả đã sử dụng mọt loạt các tính từ ngỡ ngàng , hãnh diện , xấu hổ để chỉ ra tâm trạng của người anh khi đối diện với tâm hồn ngây thơ , trong sáng của Kiều Phương . Qua đó , ta cũng có thể thây được : Người anh tuy có những đức tính xấu , nhỏ nhen , hay ghen ghét nhưng anh vẫn biết sai và sửa đổi . Đó chính là một điều đáng khen ngợi .

    Bình luận
  2. Trong câu chuyện “Bức tranh của em gái tôi’ , nhân vật người anh là một nhân vật vật đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc nhất. Trong chuyện, nhân vật anh trai Kiều Phương được xây dựng là một người có tính cách hay ghen tị với tài năng của em gái mình. Vì em lúc nào cũng được mọi người xung quanh tán dương và ca ngợi còn người anh thì lúc nào cũng tìm cớ để la mắng em gái mình. Dù cho người em lúc nào cũng yêu quý anh trai nhưng người anh vẫn cảm thấy tủi thân khi không được mọi người quan tâm. Người anh trong bài là một người có diễn biến tâm lý phức tạp: thương em nhưng cũng lại đẩy em gái ra xa. Tuy nhiên đến cuối câu chuyện thì người anh trai đã nhận ra được tấm lòng của người em gái qua bức tranh tuyệt đẹp. Từ đó người anh cảm thấy xấu hổ và ân hận, thấy mình không xứng đáng với những gì bức tranh tuyệt đẹp trên kia. Bài học rút ra cho câu chuyện trên là hãy yêu thương mọi người trong gia đình và chấp nhận sự sự khác biệt trong khuôn khổ của người khác. Chỉ khi con người cho đi yêu thương thì mới nhận lại được hạnh phúc trong cuộc sống.

    Bạn tham khảo nhé mình viết không có được hay cho lắm 

    Chúc bạn học tốt nha^^

    Bình luận

Viết một bình luận