Đọc và nhận xét giúp mình đây có phải là văn biểu cảm ko Cây phượng đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc với thế hệ học sinh Việt Nam chúng ta. Chắ

Đọc và nhận xét giúp mình đây có phải là văn biểu cảm ko
Cây phượng đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc với thế hệ học sinh Việt Nam chúng ta. Chắc hẳn cô cậu học trò nào cũng mang trong mình một kỉ niệm đáng nhớ dưới gốc cây phượng, khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Với tôi, những kỉ niệm ấy đã được khắc sâu trong tâm trí, cùng hình ảnh những cánh hoa phượng đỏ thắm – loài hoa của tuổi học trò.
Khi tiếng ve sầu kêu râm ran trên các tán lá, khi hoa phượng điểm một vài chấm đỏ lên một màu lá xanh sẫm thì báo hiệu một mùa hè đã đến. Cái báo hiệu ấy như đã thôi thúc lũ học sinh chúng tôi phải chăm chỉ học hành, ôn luyện để đạt kết quả cao cho kì thi cuối năm. Và mỗi khi hoa phượng nở lại báo hiệu một mùa chia tay sắp đến. Tâm trạng luyến tiếc và buồn bã của các bạn học sinh khi phải nói lời tạm biệt có khi là mãi mãi thì mọi người càng thêm cảm động trước tình bạn đẹp đẽ của tuổi học trò.
Ở trước cổng trường cũ của tôi có trồng một cây phượng. Cây phượng là một loài cây thân gỗ, có tán là rộng và dài. Cây phượng ấy được trồng từ rất lâu rồi, ngay cả trước khi ngôi trường được thành lập thì nó đã ở đấy. Nhìn từ xa, cây phượng đứng sừng sững trông như một chiếc ô khổng lồ, rợp mát cả một sân. Cây luôn dang những tán lá rộng về phía cổng trường như dang bàn tay hiền từ, ấm áp của người mẹ, luôn sắn sàng chào đón các bạn học sinh đến lớp và trở về nhà. Thân cây cao, to, khoác lên mình một màu áo nâu sẫm và nổi đầy những vết sần sùi, in đậm dấu ấn thời gian. Nét khắc khổ và công lao to lớn của người cha, người thầy như được khắc ghi trên thân cây. Trải qua bao gió bão thế mà cây vẫn đứng hiên ngang giữa trời, bộ rễ cây vẫn cứ cắm sâu xuống lòng đất, quyết không cho cây đổ. Từ một thân cây lại tỏa ra nhiều cành, nhiều nhánh khác nhau, đâm thẳng lên trời cao. Có những cái rễ cây trồi lên mặt đất, ngoằn ngoèo trông như những con rắn hổ mang đang giận giữ. Điều này lại khiến tôi liên tưởng đến con người Việt Nam – chịu thương, chịu khó, kiên cường, bất khuất. Cây phượng này có một sức sống thật mãnh liệt!
Hoa phượng tuy không thơm nhưng lại mang một sắc đỏ tươi mới, nhiệt huyết. Có những cây có hoa màu đỏ thắm, có khi đỏ rực, có khi lại đỏ hồng. Cánh hoa phượng cong cong và mềm mại. Hoa phượng nở rất nhanh. Chỉ từ một vài chấm đo đỏ, như có một phép màu kì diệu, những bông phượng đỏ thắm bung ra, nở rợp cả một góc trời. Lúc ấy nắng hè chói chang càng như tiếp thêm sức lửa cho hoa phượng nở. Có lẽ vì bận ôn thi nên các cô cậu học trò có mấy ai để ý đến – sao phượng lại nở nhanh đến thế?
Tôi nhớ cuối năm lớp 6 có cô bạn đưa tôi một cánh hoa phượng đã ép khômang về kẹp trong sổ lưu bút hay cuốn nhật kí. Tôi trân trọng biết bao những cánh hoa phượng ấy – một kỉ niệm cho tình bạn đẹp của chúng tôi.
Đã từ lâu, hình ảnh cây phượng đã đi vào thơ ca, sáng tác. Nhiều bài thơ, bài hát về hoa học trò đã ra đời. Qua những lời thơ, câu hát, hình ảnh cây phượng hiện lên thật đẹp đẽ, thơ mộng. Nhà thơ Đào Mạnh Thạnh có viết:
‘‘Tia nắng hè hồng nắng rực râm ran
Cho phượng hồng thắp tràn lên màu lửa.’’
Cây phượng có lẽ đã trở thành một hình ảnh khó quên trong mỗi người học sinh Việt Nam chúng ta, và với tôi cũng vậy. Vào những lúc ra về, tôi thường cùng các bạn đứng dưới gốc cây phượng quen thuộc ấy tán dóc, nói chuyện và ăn uống vui vẻ. Chúng tôi cùng nhau chụp những tấm hình, là nguồn cảm hứng cho chúng tôi viết nhiều bài văn và khi tôi chia tay các bạn cũng là dưới gốc cây phượng ấy.
Bao nhiêu kỉ niệm vui buồn, giận hờn cùng bạn bè và thầy cô, cây phượng đều lặng lẽ chứng kiến cả. Cây như một người bạn vô hình, không biết nói mà chỉ biết lắng nghe, thấu hiểu. Suốt cả năm cây phượng như một người bạn tĩnh lặng, luôn lặng lẽ dõi theo chúng ta từng bước trưởng thành dưới mái trường. Cũng chính vì vậy mà hoa phượng chính là hoa của tuổi học trò, có lúc buồn, lúc vui, nhưng luôn căng tràn nhựa sống và nhiệt huyết mạnh mẽ.
Những cảm xúc hồn nhiên, ngây thơ, tươi đẹp của tuổi học trò có lẽ là thứ tình cảm trong sáng nhất mà không phải ai cũng có, cũng hiểu được. Thứ tình cảm ấy đáng được trân trọng và gìn giữ cùng với những cánh hoa phượng đỏ rực bùng cháy theo thời gian và năm tháng. Tôi yêu biết bao loài hoa của tuổi học trò này!

0 bình luận về “Đọc và nhận xét giúp mình đây có phải là văn biểu cảm ko Cây phượng đã trở thành hình ảnh quá quen thuộc với thế hệ học sinh Việt Nam chúng ta. Chắ”

  1. biểu cảm trong những đoạn :

    Tâm trạng luyến tiếc và buồn bã của các bạn học sinh khi phải nói lời tạm biệt có khi là mãi mãi thì mọi người càng thêm cảm động trước tình bạn đẹp đẽ của tuổi học trò.

     – Điều này lại khiến tôi liên tưởng đến con người Việt Nam – chịu thương, chịu khó, kiên cường, bất khuất. Cây phượng này có một sức sống thật mãnh liệt!

     – Bao nhiêu kỉ niệm vui buồn, giận hờn cùng bạn bè và thầy cô, cây phượng đều lặng lẽ chứng kiến cả. Cây như một người bạn vô hình, không biết nói mà chỉ biết lắng nghe, thấu hiểu. Suốt cả năm cây phượng như một người bạn tĩnh lặng, luôn lặng lẽ dõi theo chúng ta từng bước trưởng thành dưới mái trường. Cũng chính vì vậy mà hoa phượng chính là hoa của tuổi học trò, có lúc buồn, lúc vui, nhưng luôn căng tràn nhựa sống và nhiệt huyết mạnh mẽ. Những cảm xúc hồn nhiên, ngây thơ, tươi đẹp của tuổi học trò có lẽ là thứ tình cảm trong sáng nhất mà không phải ai cũng có, cũng hiểu được. Thứ tình cảm ấy đáng được trân trọng và gìn giữ cùng với những cánh hoa phượng đỏ rực bùng cháy theo thời gian và năm tháng. Tôi yêu biết bao loài hoa của tuổi học trò này!

    Bình luận

Viết một bình luận