Đóng vai bức tường kể lại một số lần quẹt diêm của cô bé bán diêm
Nguồn gì cũng được nha
Bức tường kể lại nên không có phần hoàn cảnh,…
Đóng vai bức tường kể lại một số lần quẹt diêm của cô bé bán diêm
Nguồn gì cũng được nha
Bức tường kể lại nên không có phần hoàn cảnh,…
Tôi nhìn cảnh quang thành phố, thấy khắp người đều vui vẻ trong ngày giáng sinh. Lúc đó tôi thấy một cô bé mang một bao que diêm đem đi bán, nhưng từ nãy đến giờ thì chưa ai mua cả. Cô bé ấy ngồi dựa vào tôi rồi bắt đầu thì thầm trong miệng rằng tối nay mà cô bé không bán lấy một que diêm, bố cô ấy sẽ đánh cô. Nghe thấy vậy mà thương xót cho cô bé, cô bé mặc bộ đồ rách rứi, đi chân trần mà trời lúc này lạnh lẽo, cô bèn lấy một que diêm ra quẹt sửi ấm, rồi que diêm vụt tắt, rồi cô ấy quẹt que diêm thứ hai, bỗng lúc này cô bé chạy đến tôi như đang đói, nó lại quẹt tắt lần nữa, lúc đó cô bé thất vọng. Tội nghiệp cô bé, giá tôi mà là con người, tôi sẽ giúp cô bé sống ở nơi nào đó tốt hơn, và tôi cũng giận những con người khác, họ không quan tâm, thờ ơ tránh xa cô bé. Trong lúc tôi suy ngẫm về điều đó thì cô bé đã quẹt que diêm thứ tư, lúc này cô bé đang mộng tưởng đến bà, tôi nghĩ chắc bà cô bé vừa mất. Khi que diêm vụt tắt, cô bé mong muốn gặp lại bà nên đã quẹt số diêm còn lại, lúc đó ở đây thật sáng rực rỡ. Sau khi que diêm cuối cùng vụt tắt, trời cũng đã sáng, tôi thấy hình như cô bé đang nằm trên đống que diêm đó mỉm cười, hình như cô bé đi rồi, cô đã đi trong cái rét của mùa đông. Mọi người đến thấy thi thể của cô bé và nói: Chắc nó muốn sưởi cho ấm, tôi thì nghĩ khác đám người kia, cô bé đã đi cùng với bà lên trời, nơi cô bé không còn sống trong sự khổ cực, lạnh lẽo nữa.