Đóng vai con trai Lão Hạc kể lại câu chuện sau khi đi đồn điền cao su trở về, con trai Lão Hạc gặp ông Giáo kể lại câu chuyện của cha mih, và nhận mảnh vườn và tiền
Hi vọng không chép mạng
Đóng vai con trai Lão Hạc kể lại câu chuện sau khi đi đồn điền cao su trở về, con trai Lão Hạc gặp ông Giáo kể lại câu chuyện của cha mih, và nhận mảnh vườn và tiền
Hi vọng không chép mạng
Tôi đã hơn 7 năm ,toi bắt đầu quay về nhà ,khi về đến cổng làng ,tôi thấy rất xa lạ . Cảnh tượng thật khác biệt lúc tôi vẫn còn ở quê. Xung quanh tôi vẫn thiếu bóng người .Gió hiu hiu thổi ,tôi tiếp tục bước đi để về gặp cha ,tôi đã hơn bao năm ,tôi rất nhớ cha mình .Khi bước vào cổng thôn ,vẫn rầm rập tiếng la khóc vang trời ,xin khất của mấy người nông dân .Họ vẫn bị bắt nộp sưu .Tôi chạy vội về nhà.Trước mắt tôi khung cảnh nhà trông thật khác lạ ,tôi nghĩ thầm ,cha đâu rồi ,nhà cửa vắng im ,hay cha đã bị bắt vì không nộp sưu .Tôi hốt hoảng gọi tiếng cha vang trời .Lúc đó,tôi nghĩ ngay đến ông giáo .Tôi chạy vội sang nhà ông giáo. Tôi vội vã cởi dép ,quỳ xuống .Ông giáo nhìn thấy tôi ,vội vã mừng chạy ra cửa .Ông giáo hỏi han tôi bằng giọng trầm ấm.Tôi liền vội hỏi :” Dạ ,thưa ông ,ông có thấy thầy con đâu không ạ?”.Ông giáo nhìn tôi một lúc với giọng cười đau đớn.Ông giáo không dám nói với tôi ,sợ tôi buồn.Nhưng nhìn khuôn mặt của tôi ,ông càng thương và ngậm ngùi nói rằng :”Lão qua đời rồi”.Tôi sốc nặng, cổ họng tôi ứ lại.Tôi đang nghe gì thế này ,thầy tôi lí do gì mà đã qua đời .Tôi nghĩ rằng bọn cai lệ đã đánh đập cha tôi cho đến chết.Nhưng không ông giáo bảo rằng :”Lão chết là vì lo cho tương lại của cậu đấy,vì lão thương cậu,lão muốn rằng khi cậu về lấy vợ sẽ có cái mảnh đất để ở ,nên lão đã tìm đến cái chết ,nên cậu phải biết ơn thầy cậu đấy “.Tôi cười cay đắng ,khóe mắt tôi cay cay .Những giọt nước mắt rơi xuống, tôi đứng như người mất hồn.Lẽ nào cha tôi đã đánh đổi cả mạng sống vì tôi ư.Tôi nửa buồn nửa vui ,cảm xúc lẫn lộn.Nghe ông giáo kể mà tôi thương bố tôi nhiều lắm.Thế mà tôi cứ đi biền biệt không gửi lấy một lá thư cho cha tôi .Tôi buồn và hôus hận lắm.Ông giáo thấy tôi như vậy cũng rơm rớm nước mắt .Ông giáo còn kể lão phải đắn đo suy nghĩ ,đau lòng khi dứt tình với cậu Vàng.Tôi khóc lóc như con nít ,mếu máo .Ông giáo bám lấy vai tôi ,vỗ về ,an ủi .Bỗng tôi nhớ lại những kỉ niệm bé thơ cũng được cha ôm ấp,tôi nhớ cha lắm ,ông giáo kể cho tôi về cái chết đau đớn khi cha tôi ăn bả chó mà ruột gan tôi như thắt lại ,tôi tự trách bản thân vì tôi là một đứa con tồi tệ,bất hiếu .Tôi càng nghĩ mà nước mắt tôi cứ tuôn rơi mãi ướt cả tay áo .Tôi chỉ nghĩ rằng cái chết đau thương của cha vì tôi mà tôi khóc cả tiếng .Ông giáo nghe tôi khóc mà ông cũng suýt khóc theo nhưng vì cố gắng kìm nén cảm xúc để an ủi tôi ,chứ thật ra ông giáo cũng đau lòng.Ông giáo đã giúp cho nhà tôi rất nhiều mà ông không mong muốn nhận lại .Một người thật tốt bụng .Tôi nhận ra ,ông giáo cũng có nhiều nét giống với cha tôi .Trầm ấm ,hiểu ,thông cảm cho hoàn cảnh của con người .ơn này tôi không biết bao giờ mới trả hết .Tôi rất muốn nói lời con yêu cha mà vẫn chưa được .Nếu tôi có một điều ước ,tôi sẽ ước cha về với tôi
Ai rồi cũng phải bị thần chết đến bắt.Đó là theo quy luật .Nhưng nếu cái tâm lương thiện ,lòng tự trọng luôn giữ mãi trong lòng thì không có gì có thể thay đổi được cả .Giờ đây tôi muốn nói với cha :” Con yêu cha ,vĩnh biệt cha”
Chúc thi tốt