Đóng vai một đồ dùng học tập bị lãng quên kể lại cuộc đời của mình cho người khác nghe +Mở bài: giới thiệu đồ dùng,đó là gì ? Lí do bị lãng quên (hiện

By Genesis

Đóng vai một đồ dùng học tập bị lãng quên kể lại cuộc đời của mình cho người khác nghe
+Mở bài: giới thiệu đồ dùng,đó là gì ?
Lí do bị lãng quên (hiện tại)
+Thân bài: kể quá khứ ra đời,được mua về,sử dụng,trân trọng giữ gìn
Kể hiện tại (mong muốn của đồ dùng)
+Kết bài: Khẳng định vai trò của đồ dùng
Liên hệ bản thân

0 bình luận về “Đóng vai một đồ dùng học tập bị lãng quên kể lại cuộc đời của mình cho người khác nghe +Mở bài: giới thiệu đồ dùng,đó là gì ? Lí do bị lãng quên (hiện”

  1. tớ là bút chì .tớ có một người chu ko bao giờ quan tâm đến đồ dùng học tập của mình.trong một lần cùng mầy ngưới bạn khác đang ngủ .bỗng dưng tớ nghe tiếng bên ngoái như có tiếng trẻ con .chúng dủ nhau lên phòng của cậu chủ tôi và chúng ném tôi xuống gầm giường.

    Lúc trước tôi là một anh bút chì đẹp trai. Lúc mua về cậu chủ tôi rất trân trọng tôi.nhưng bây giờ tôi bẩn thiu trong góc giương ko ai để ý .Tôi mong muốn cậu chủ tôi quan tâm đến tôi và có ngày cậu chủ tìm thấy tôi và dùng lại như mới. 

    tôi đã dúng cậu làm bài tập .Từ khi cậu lên lớp lờn hơn tôi thấy câu quan tâm đến tôi nhiều hơn.Tôi rất yêu quý cậu chủ của tôi

    Trả lời
  2. Tôi là Hạt giống tâm hồn – một cuốn sách gồm nhiều câu chuyện ngắn thú vị, hấp dẫn và chứa đựng những bài học quý giá. Cũng như các bạn sách khác, tôi được sản xuất từ một hệ thống máy móc tiên tiến. Với giá trị nội dung sâu sắc, và tấm bìa xinh đẹp, được trang trí tinh tế, tôi được đặt ở vị trí đẹp đẽ nhất của hiệu sách. Sau đó, tôi được một người phụ nữ mua làm quà tặng sinh nhật cho một cô bé rất đáng yêu. Đó chính là chủ nhân của tôi. Hằng ngày, sau giờ học, cô ấy lại ngồi đọc tôi một cách chăm chú. Từng trang sách được cô ấy lật cẩn thận, nâng niu. Không có một vết bẩn hay vết rách nào trên người tôi cả. Nhờ có tôi, mà cô ấy có thêm nhiều kiến thức mới, bài học hay. Cô ấy còn đem tôi giới thiệu cho rất nhiều bạn bè xung quanh mình nữa. Và tôi lấy làm tự hào về mình lắm.

    Thế nhưng thời gian trôi qua, cô ấy ngày càng ít đụng đến tôi hơn. Bởi cô ấy đã đọc hết tất cả những gì tôi có rồi. Bên cạnh tôi, những cuốn sách mới lần lượt xuất hiện khiến sự cô đơn, chán chường lại dâng lên cao. Mỗi ngày, lớp bụi bám trên lưng tôi càng dày hơn và trong tôi cũng dần dấy lên nỗi sợ. Nỗi sợ bị bỏ rơi vào một nơi tối tăm vĩnh viễn.

    Chợt một ngày nọ, cô chủ lại lấy tôi ra khỏi giá sách, lau chùi sạch sẽ. Nhưng tôi chưa kịp vui mừng, thì lại bị đặt vào một chiếc hộp giấy, cùng những cuốn sách cũ khác. Tôi chợt nhận ra rằng, tôi đang bị bỏ đi. Cùng với bóng tối ập đến khi chiếc nắp hộp đóng lại, tôi cũng nhắm mắt mà cam chịu số phận của mình. Dường như tôi đã ngủ một giấc rất dài, đến khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang nằm trên một giá sách trong căn phòng rộng lớn cùng vô vàn các quyển sách khác. Tôi nhận ra ngay đây chính là thư viện – điểm đến tuyệt vời mà mọi cuốn sách đều muốn được đến. Vậy là tôi đã lại được cống hiến cho các bạn nhỏ rồi. Và các bé sẽ lại nâng niu, đọc tôi như cô chủ cũ đã từng. Chỉ nghĩ vậy thôi đã đủ để làm tôi sung sướng, chỉ mong chờ làm sao cho ngày mai nhanh đến, để được gặp mặt mọi người.

    chúc bạn học tốt hãy vote 5 sao cho mình nhé

    Trả lời

Viết một bình luận