Đóng vai một người nông nô trong lãnh địa châu Âu được một người bạn mời đến chơi. Em hãy viết cảm nhận hoặc vẽ lại quang cảnh đó.
Gợi ý: Nêu được cảm nhận về quang cảnh và những hoạt động kinh tế chủ yếu của nhân dân thành thị. Nhấn mạnh về điểm giống và khác nhau giữa ở đây và nơi em sống.
Chia sẻ một điều em thích nhất và một điều em không thích ở thành thị đó.
Tôi là một người nông nô trong lãnh địa châu Âu. Hôm nay tôi may mắn thoát khỏi lãnh địa và đc một người bạn mời đến chơi, nhà anh ấy ở thành thị (thành thị trung đại Tây Âu).
Quang cảnh ở nơi đây thật đặc biệt.
Cũng giống với chỗ tôi ở, người dân nơi đây cũng không thoát khỏi sự sách nhiễu của các lãnh chúa địa phương.
Nhưng điều khác biệt…:
Chỗ tôi ở: là một khu đất rộng lớn có lâu đài, dinh thự, nhà thờ, nhà kho, chuồng trại,… có hào sâu, tường cao bao quanh, tạo thành những pháo đài kiên cố. Cơ mà đấy là chỗ ở của lãnh chúa thôi. Chỗ tôi ở á… là khu ruộng đất bao quanh bên ngoài kia kìa. Chỗ này lãnh chúa giao cho chúng tôi cày cấy, sản xuất nông nghiệp.
Chúng tôi bị lệ thuộc vào lãnh chúa, ai bỏ trốn sẽ bị trừng phạt rất nặng. Tôi nhận ruộng đất của họ để cày cấy và phải nộp cho chúng tận 1/2 sản phẩm thu được. Ngoài ra, còn rất nhiều thứ thuế vô lý khác nữa, thuế thân, thuế cưới xin, thuế thừa kế tài sản,… Nhưng mà nếu tôi quan tâm sản xuất, chăm chỉ làm lụng thì vẫn có cái ăn, không hẳn là không có tài sản gì như bọn nô tì ở phương Đông ^^.
Mọi thứ lương thực, quần áo, giày dép,… chúng tôi tự làm ra hết, chỉ phải mua ở bên ngoài muối và sắt thôi.
Thế mà chỗ ông bạn tôi lại khác hoàn toàn.
Người dân ở đây chủ yếu là thợ thủ công và thương nhân. Họ lập các xưởng sản xuất và buôn bán hàng hóa.
Trong sản xuất và buôn bán họ cũng có những “quy luật ngầm” của giới. Đó là những quy chế riêng (phường quy) nhằm giữ độc quyền sản xuất, tiêu thụ sản phẩm, bảo vệ quyền lợi cho những người cùng nghề, chống lại sự sách nhiễu của lãnh chúa,…
Điều tôi thích nhất ở đây là những lễ hội, hội chợ lớn được tổ chức thường xuyên để trao đổi buôn bán. Nó mới vui làm sao!!!
Vui là thế, vẫn có thứ khiến tôi không thích đó là một số người buôn bán giỏi đồng nghĩa họ có tiếng nói rất lớn ở đây.
Ta là lãnh chúa. Trước kia ta là một tướng lĩnh quân sự nhưng vì có công lớn trong việc chiếm lãnh thổ của đế quốc Rô-ma nên ta đã đức vua phong cho làm công tước và được chia ruộng đất. Ở những chỗ đất đó, ta đã xây dựng nên những pháo đài kiên cố, có hào sâu, tường cao bao quanh. Trong pháo đài có dinh thự, nhà kho, chuồng trại,… Ở xung quanh lại có đất canh tác, đồng cỏ, ao hồ, khu ở của nông nô,… Ta cho nông nô thuê ruộng đất của ta để cày cấy và chúng phải nộp tô thuế cho ta. Ngoài ra, ta còn bắt bọn cúng nộp cho ta 1/2 số tài sản của chúng và nhiều thứ thuế khác. Ta không cần biết những thứ thuế đó vô lí tới mức nào, ta chỉ cần biết ta rất giàu có. Hàng ngày, ta luyện tập cung kiếm. cưỡi ngựa hoặc tổ chức tiệc ở trong những lâu đài nguy nga, tráng lệ, mặc kệ bọn nông nô làm việc. Ta cảm thấy rất sung sướng và nhàn hạ.