đóng vai nhân vật chị dậu kể lại cuộc đánh nhau với tên cai lệ và người nhà lý trưởng

đóng vai nhân vật chị dậu kể lại cuộc đánh nhau với tên cai lệ và người nhà lý trưởng

0 bình luận về “đóng vai nhân vật chị dậu kể lại cuộc đánh nhau với tên cai lệ và người nhà lý trưởng”

  1. 1. mở bài: giới thiệu bản thân: chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ của nhà văn Ngô Tất Tố.

    2. thân bài:

    _Hoàn cảnh của gia đình tôi: nghèo khổ, bán chó, bán con.

    _Van xin cai lệ và người nhà lí trưởng.

    _Chống lại sự áp bức.

    3. kết bài: suy nghĩ và cảm tưởng của chính tôi.

    Bài làm

    Tôi là nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ của Ngô Tất Tố. Tôi sẽ nói cho các bạn nghe về câu chuyện gia đình tôi bị dồn ép và tôi đã có một cuộc chiến với tên cai lệ và người nhà lí trưởng.

    Gia đình tôi nghèo khó và tôi đã phải bán chó, bán con sao cho đủ tiền nộp sưu cho chồng mà mãi vẫn không đủ. Chồng tôi đã bị đem đi đánh đập và giờ mãi mới được trở về nhà trong tình trạng khốn cùng. Thật may khi mà bà lão hàng xóm tốt bụng đã cho gia đình tôi ít gạo nấu cháo cho chồng. Tôi thương chồng vô cùng mà không làm gì được cả.

    Vậy mà tên cai lệ và người nhà lí trưởng lại ập đến trong vô vàn sự tàn nhẫn. Chúng dở giọng dọa nạt và bắt ép gia đình tôi nộp sưu, tôi đành van nài, cầu xin chúng cho khất. Nhưng những kẻ tàn nhẫn này đã không chấp thuận. Ban đầu tôi đã xưng hô van nài hết sức, tôi thậm chí xưng con, xưng ông cháu vậy mà chúng vẫn bỏ quên lời van nài từ tôi.

    Tôi bị dồn ép vô cùng. Mọi nỗi đau tôi có thể chịu đựng nhưng tôi không thể chấp nhận sự chà đạp chúng làm với chồng tôi. Và khi đó, tôi đã không thể nhẫn nhục. Hành động của tôi bộc phát và diễn ra như một cơn bão lũ đến sau vô vàn đau đớn. Tôi túm lấy cổ tên cai lệ và ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng hắn để bõ tức. Ngay khi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau với những chiến đấu đến cùng cực. Sức lẻo khoẻo của tên nghiện ngập ấy không bằng sức chiến đấu cùng cực của tôi được. Trong lòng tôi lúc này tràn ngập căm phẫn và nó là động lực để tôi đánh trả lại tên độc ác kia. Cứ nghĩ đến cảnh chồng sắp bị hành hạ là tôi không thể chịu đựng thêm nên tôi đã  bất chấp hậu quả. Tôi đã nhịn quá nhiều và đã đến lúc không thể nhịn được thêm một phút giây nào nữa…Tôi vẫn đánh chúng như cách xả đi nỗi căm tức trong lòng. Chồng tôi đau ốm thấy tôi làm thế thì sợ hãi và nói tôi trong sự mệt mỏi: 

    – U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù, phải tội. 

    Tôi thương chồng lắm nhưng cũng không thể để chồng bị dồn ép, cả đời bị người ta đánh đập đến chốn lui, chốn lủi thế được. Kiểu gì mọi thứ cũng vỡ òa: 

    – Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được.

    Không biết rằng sau sự việc này tôi sẽ phải đối mặt với sự việc gì. Tôi chỉ biết con người ta quả là tức nước vỡ bờ khi bị dồn ép. Xã hội này là như thế, là vô vàn bất công và tôi, tôi cho đến tận cùng của sự đấu tranh này là tôi của một khao khát và hướng đi khác cho người nông dân bất hạnh như tôi???!!!

    Bình luận
  2. Tên cai lệ vẫn hung hãn bước tới chỗ chồng tôi. Bất giác, tôi túm lấy cổ hắn ấn dúi ra cửa, bịch cho mấy phát vào bụng. Tôi vớ được cây gậy của hắn, hai bên giằng co nhau, áp vào vật nhau rối túm tóc lẳng cho một cái, ngã ngào ra thềm. Dường như sức lẻo khoẻo của những người nghiện ngập lại không bằng được với sức của người đàn bà lực điền như tôi, nhất là trong khi lòng ngập nổi oan ức, căm phẫn. Tôi vẫn chưa nguôi cơn giận, cứ nghĩ đến cảnh chồng mình sắp bị hành hạ là ruột gan cứ như nóng lên, bất chấp hậu quả ra sau tôi cũng không sợ, lúc này tôi không còn thấy sợ, dẫu tôi cũng thừa biết rằng đụng tới cai lệ và người nhà lí trưởng cứ như đụng với “trời”, sẽ không sống được bình yên nhưng biết làm sao đây! Tôi đã nhịn quá nhiều và đã đến lúc không thể nhịn được nữa… Chồng tôi thấy vậy cũng sợ, hình như anh ấy đang định nói điều gì với tôi nhưng vì mệt quá, ngồi lên lại nằm xuống vừa run vừa kêu:

    – U nó không được thế! Người ta đánh mình không sao, mình đánh người ta thì mình phải tù, phải tội. Tôi thẳng thừng và dứt khoát mãnh liệt:

    – Thà ngồi tù. Để cho chúng nó làm tình làm tội mãi thế, tôi không chịu được

    ⇒ chúc bn học tốt

    Bình luận

Viết một bình luận