đóng vai nhân vật lão hạc kể lại chuyện Lão Hạc
Đóng vai kể về truyện nha , ko phải vụ bán chó
0 bình luận về “đóng vai nhân vật lão hạc kể lại chuyện Lão Hạc
Đóng vai kể về truyện nha , ko phải vụ bán chó”
Tôi là một người nông dân nghèo khổ. Vợ thì mất sớm, con lại đi làm xa. Tôi chỉ có con chó vàng làm bạn. Tôi làm thuê, làm mướn và thu hoa màu để kiếm sống. Rồi tôi bị ốm, hoa màu cũng bị bão phá sạch. Tôi quyết định bán cậu vàng đi. Tôi nhờ ông giáo giữ hộ 3 sào vườn và 30 đồng bạc tiền lo ma. Cuối cùng tôi chọn ăn bả chó để tự vẫn.
Nhà tôi chỉ có một mình tôi với một con chó là cậu Vàng, vợ tôi chết rồi, con trai thì đi bằn bặt, ở nhà lủi thủi một mình tôi chỉ biết làm bạn với con Vàng. Thế nhưng sau trận ốm dài tôi yếu đi nhiều không thể làm được việc gì mà giá cả vật chất cứ tăng lên vùn vụt, lại phải nuôi thêm một con chó nữa nên tôi quyết định bán con Vàng đi để bớt được tiền ăn hàng ngày và thêm được đồng nào hay đồng nấy. Hôm trước tôi sang nhà ông giáo tâm sự việc định bán con chó Vàng, ngay hôm sau tôi gọi người bán nó đi. Hôm ấy tôi gọi nó về nhà cho ăn, nó có biết gì đâu thấy tôi gọi thì vui mừng chạy về, nó đang ăn thì mấy thằng bắt chó xúm vào bắt nó, chỉ một lát đã cột chặt bốn chân nó. Nhìn nó bị bắt đi mà lòng tôi đau thắt lại, nó cứ nhìn tôi bằng ánh mắt oán trách như thể tôi lừa nó, tôi tự cảm thấy bản thân thật tệ bằng này tuổi đầu rồi còn đi lừa một con chó. Tôi kể lại chuyện này cho ông giáo nghe, ông đã an ủi tôi để tôi có thể nguôi ngoai phần nào và coi như là tôi hóa kiếp cho cậu Vàng để nó có thể có một kiếp sống sung sướng hơn.
Tôi là một người nông dân nghèo khổ. Vợ thì mất sớm, con lại đi làm xa. Tôi chỉ có con chó vàng làm bạn. Tôi làm thuê, làm mướn và thu hoa màu để kiếm sống. Rồi tôi bị ốm, hoa màu cũng bị bão phá sạch. Tôi quyết định bán cậu vàng đi. Tôi nhờ ông giáo giữ hộ 3 sào vườn và 30 đồng bạc tiền lo ma. Cuối cùng tôi chọn ăn bả chó để tự vẫn.
Nhà tôi chỉ có một mình tôi với một con chó là cậu Vàng, vợ tôi chết rồi, con trai thì đi bằn bặt, ở nhà lủi thủi một mình tôi chỉ biết làm bạn với con Vàng. Thế nhưng sau trận ốm dài tôi yếu đi nhiều không thể làm được việc gì mà giá cả vật chất cứ tăng lên vùn vụt, lại phải nuôi thêm một con chó nữa nên tôi quyết định bán con Vàng đi để bớt được tiền ăn hàng ngày và thêm được đồng nào hay đồng nấy. Hôm trước tôi sang nhà ông giáo tâm sự việc định bán con chó Vàng, ngay hôm sau tôi gọi người bán nó đi. Hôm ấy tôi gọi nó về nhà cho ăn, nó có biết gì đâu thấy tôi gọi thì vui mừng chạy về, nó đang ăn thì mấy thằng bắt chó xúm vào bắt nó, chỉ một lát đã cột chặt bốn chân nó. Nhìn nó bị bắt đi mà lòng tôi đau thắt lại, nó cứ nhìn tôi bằng ánh mắt oán trách như thể tôi lừa nó, tôi tự cảm thấy bản thân thật tệ bằng này tuổi đầu rồi còn đi lừa một con chó. Tôi kể lại chuyện này cho ông giáo nghe, ông đã an ủi tôi để tôi có thể nguôi ngoai phần nào và coi như là tôi hóa kiếp cho cậu Vàng để nó có thể có một kiếp sống sung sướng hơn.