Đóng vai nhân vật Trương Sinh để kể lại chuyện Người con gái Nam Xương ( ko chép mạng ạ))

Đóng vai nhân vật Trương Sinh để kể lại chuyện Người con gái Nam Xương ( ko chép mạng ạ))

0 bình luận về “Đóng vai nhân vật Trương Sinh để kể lại chuyện Người con gái Nam Xương ( ko chép mạng ạ))”

  1.      Tôi là con trai duy nhất của một gia đình khá giả, được cha mẹ yêu thương, cưng chiều. Tôi đã phải lòng một cô gái có dung nhan xinh đẹp và phẩm chất đoan trang, đầy đủ công dung ngôn hạnh. Vì vậy, tôi đã xin mẹ đem trăm lạng vàng để cưới nàng ấy về làm vợ. Sau khi lập gia đình,tôi đã có một cuộc sống rất hạnh phúc, một cuộc sống mà ai cũng mơ ước.

         Cuộc sống đang êm đềm theo ngày tháng, thì tôi bị gọi đi lính bởi vì tôi tuy con nhà hào phú nhưng tôi là người không có học. Vì vậy tôi bị ghi vào sổ lính đi loại đầu. Tuy trong lòng không đành nhưng tôi vẫn phải dứt áo lên đường. Ngày chia tay ấy thật sự buồn bã, bịn rịn, vợ và mẹ chồng già thật sự không muốn rời xa tôi. Khi nghe những lời dặn dò đầy yêu thương của vợ thì tôi đã vô cùng cảm động và yên tâm ra đi đánh giặc. Ở chiến trường vẫn luôn giữ vững niềm tin yêu về gia đình, về vợ con với tấm lòng thủy chung

         Khi trở về, nghe tin mẹ già đã qua đời thì tôi đau lòng vô cùng. Khi bế con ra thăm mộ mẹ, đứng trầm ngâm nhớ về mẹ thì đứa con quấy khóc; cố gắng vỗ về nó thì nó ngạc nhiên vì không biết tôi là cha nó và nói rằng cha nó thường xuyên đến thăm nó khi đêm đã về. Vì vậy, trong lòng vô cùng tức tối, tôi đã nghĩ rằng vợ đã phản bội mình và có người đàn ông khác nên đã nổi giận. Lúc về nhà, tôi đã la mắng nàng và đánh đuổi nàng, tuy hàng xóm có can ngăn nhưng không ăn thua với tôi. Đối với tôi, những lời biện minh lúc này của nàng chỉ là vô nghĩa, không đáng tin với tôi.

         Nhưng tôi đã mắc một sai lầm lớn. Nàng sau khi bị tôi đuổi đi thì tự tử. Tuy giận nàng thất tiết nhưng thấy vậy nên tôi cũng động lòng thương, vớt xác nàng lên. Nhưng kì quái thay, không thấy xác nàng đâu cả. Một buổi tối, khi tôi thắp ngọn đèn dầu thấy cái bóng của mình, con trai tôi reo lên và chỉ đấy là bố nó mà đêm nào cũng đến như nó đã kể. Lúc đó tôi đã hiểu ra và cảm thấy ăn năn, hối hận vì đã không nghe vợ giải thích mà ra sức nhiếc móc và đuổi vợ đi.

        Một thời gian sau, ông bạn người trong làng tên là Phan Lang đến kể với tôi về chuyện của nàng, về cuộc sống hiện tại của nàng ở nơi thủy cung rằng nàng tự vẫn nhưng được cứu về đó và sống yên bình. Tôi không tin nhưng Phan Lang đưa cho tôi kỉ vật của nàng thì tôi giật mình và tin những gì anh ta nói với tôi. Tôi lập đàn giải oan theo lời Phan dặn và quả nhiên nàng trở về. Nàng hiện lên giữa sông trên chiếc kiệu xinh đẹp. Tôi vô cùng xúc động, van xin nàng và mong nàng trở về dân gian sống cùng tôi nhưng nàng không còn trở về được nữa, vì vậy tôi vô cùng buồn bã và đau khổ nhưng bất lực.

        Tôi rất ân hận vì tính hồ đồ, đa nghi của mình. Cũng vì tôi mà hạnh phúc bao lâu nay đều tan thành mây khói, khiến gia đình tan nát

    NHỚ VOTE 5 SAO VÀ CÁM ƠN NHÉ

    Bình luận

Viết một bình luận