đóng vai Sơn Tinh hãy kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh
ko chép mạng
0 bình luận về “đóng vai Sơn Tinh hãy kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh
ko chép mạng”
Ta là Sơn Tinh, vua của núi rừng. Vừa hay tin vua Hùng Vương thứ mười tám kén rể cho con gái Mị Nương, lại thêm nàng vốn nổi tiếng là xinh đẹp nết na thì ta bèn nhanh chóng tới thành Phong Châu cầu hôn.
Mới tới thành thì ta đã được hay tin, có rất nhiều chàng trai đã đến cầu hôn nhưng nhà vua chưa vừa ý ai cả. Lúc này ta có phần tự tin lắm, bèn vội tiến cung diện kiến. Ta tưởng mình đã trở thành ứng cử viên tốt nhất nhưng hôm đó khi ta tới thì gặp Thủy Tinh. Ta có khả năng dời núi, lấp bể nhưng tài năng của hắn cũng chẳng kém cạnh gì, hắn gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Vua Hùng băn khoăn không biết chọn ai bèn mời các lạc hầu vào bàn bạc và phán:
– Cả hai ngươi đều hợp ý ta, lại ngang sức, ngang tài, nhưng ta chỉ có một đứa con gái. Cho nên ngày mai, hễ ai đem sính lễ đến trước thì ta gả con gái cho. Sính lễ bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Vừa nghe xong danh sách sính lễ ta vô cùng mừng rỡ, ta vốn là vua của núi rừng thì những thứ đó sao có thể làm khó được ta. Ta sai quân đi chuẩn bị thì chẳng mấy chốc đã đầy đủ, sáng sớm hôm sau ta đã có mặt ở cửa cung. Vậy là ta đã rước được Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không lấy được vợ hắn tức giận sai quân đuổi theo đánh ta hòng cướp lấy Mị Nương. Trận đấu giữa ta và hắn rất quyết liệt. Hắn hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão rung chuyển đất trời, nước dâng cao mãi tràn ngập cả nhà cửa, ruộng nương. Nước lên đến lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc bấy giờ nổi lềnh trên một biển nước.
Thấy vậy ta liền dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để ngăn chặn dòng nước. Thuỷ Tinh dâng nước cao bao nhiêu thì ta lại biến phép cho đồi núi cao bấy nhiêu. Cuộc đọ sức giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng liền. Sau đó Thuỷ Tinh đuối sức đành rút quân về.
Ta và Mị Nương đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng nào ngờ đâu vì quá oán hận và thù hằn chuyện mình đã thua cuộc, hằng năm Thủy Tinh lại làm mưa gió, bão lụt để đánh ta. Lần nào cũng thua cuộc nhưng có lẽ mối thù xưa này khiến hắn không thể nào quên.
Ta là Sơn Tinh, vua của núi rừng. Vừa hay tin vua Hùng Vương thứ mười tám kén rể cho con gái Mị Nương, lại thêm nàng vốn nổi tiếng là xinh đẹp nết na thì ta bèn nhanh chóng tới thành Phong Châu cầu hôn. Mới tới thành thì ta đã được hay tin, có rất nhiều chàng trai đã đến cầu hôn nhưng nhà vua chưa vừa ý ai cả. Lúc này ta có phần tự tin lắm, bèn vội tiến cung diện kiến. Ta tưởng mình đã trở thành ứng cử viên tốt nhất nhưng hôm đó khi ta tới thì gặp Thủy Tinh. Ta có khả năng dời núi, lấp bể nhưng tài năng của hắn cũng chẳng kém cạnh gì, hắn gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Vua Hùng băn khoăn không biết chọn ai bèn mời các lạc hầu vào bàn bạc và phán: – Cả hai ngươi đều hợp ý ta, lại ngang sức, ngang tài, nhưng ta chỉ có một đứa con gái. Cho nên ngày mai, hễ ai đem sính lễ đến trước thì ta gả con gái cho. Sính lễ bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Vừa nghe xong danh sách sính lễ ta vô cùng mừng rỡ, ta vốn là vua của núi rừng thì những thứ đó sao có thể làm khó được ta. Ta sai quân đi chuẩn bị thì chẳng mấy chốc đã đầy đủ, sáng sớm hôm sau ta đã có mặt ở cửa cung. Vậy là ta đã rước được Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không lấy được vợ hắn tức giận sai quân đuổi theo đánh ta hòng cướp lấy Mị Nương. Trận đấu giữa ta và hắn rất quyết liệt. Hắn hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão rung chuyển đất trời, nước dâng cao mãi tràn ngập cả nhà cửa, ruộng nương. Nước lên đến lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc bấy giờ nổi lềnh trên một biển nước. Thấy vậy ta liền dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để ngăn chặn dòng nước. Thuỷ Tinh dâng nước cao bao nhiêu thì ta lại biến phép cho đồi núi cao bấy nhiêu. Cuộc đọ sức giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng liền. Sau đó Thuỷ Tinh đuối sức đành rút quân về. Ta và Mị Nương đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng nào ngờ đâu vì quá oán hận và thù hằn chuyện mình đã thua cuộc, hằng năm Thủy Tinh lại làm mưa gió, bão lụt để đánh ta. Lần nào cũng thua cuộc nhưng có lẽ mối thù xưa này khiến hắn không thể nào quên.
Ta là Sơn Tinh, vua của núi rừng. Vừa hay tin vua Hùng Vương thứ mười tám kén rể cho con gái Mị Nương, lại thêm nàng vốn nổi tiếng là xinh đẹp nết na thì ta bèn nhanh chóng tới thành Phong Châu cầu hôn.
Mới tới thành thì ta đã được hay tin, có rất nhiều chàng trai đã đến cầu hôn nhưng nhà vua chưa vừa ý ai cả. Lúc này ta có phần tự tin lắm, bèn vội tiến cung diện kiến. Ta tưởng mình đã trở thành ứng cử viên tốt nhất nhưng hôm đó khi ta tới thì gặp Thủy Tinh. Ta có khả năng dời núi, lấp bể nhưng tài năng của hắn cũng chẳng kém cạnh gì, hắn gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Vua Hùng băn khoăn không biết chọn ai bèn mời các lạc hầu vào bàn bạc và phán:
– Cả hai ngươi đều hợp ý ta, lại ngang sức, ngang tài, nhưng ta chỉ có một đứa con gái. Cho nên ngày mai, hễ ai đem sính lễ đến trước thì ta gả con gái cho. Sính lễ bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Vừa nghe xong danh sách sính lễ ta vô cùng mừng rỡ, ta vốn là vua của núi rừng thì những thứ đó sao có thể làm khó được ta. Ta sai quân đi chuẩn bị thì chẳng mấy chốc đã đầy đủ, sáng sớm hôm sau ta đã có mặt ở cửa cung. Vậy là ta đã rước được Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không lấy được vợ hắn tức giận sai quân đuổi theo đánh ta hòng cướp lấy Mị Nương. Trận đấu giữa ta và hắn rất quyết liệt. Hắn hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão rung chuyển đất trời, nước dâng cao mãi tràn ngập cả nhà cửa, ruộng nương. Nước lên đến lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc bấy giờ nổi lềnh trên một biển nước.
Thấy vậy ta liền dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để ngăn chặn dòng nước. Thuỷ Tinh dâng nước cao bao nhiêu thì ta lại biến phép cho đồi núi cao bấy nhiêu. Cuộc đọ sức giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng liền. Sau đó Thuỷ Tinh đuối sức đành rút quân về.
Ta và Mị Nương đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng nào ngờ đâu vì quá oán hận và thù hằn chuyện mình đã thua cuộc, hằng năm Thủy Tinh lại làm mưa gió, bão lụt để đánh ta. Lần nào cũng thua cuộc nhưng có lẽ mối thù xưa này khiến hắn không thể nào quên.
Ta là Sơn Tinh, vua của núi rừng. Vừa hay tin vua Hùng Vương thứ mười tám kén rể cho con gái Mị Nương, lại thêm nàng vốn nổi tiếng là xinh đẹp nết na thì ta bèn nhanh chóng tới thành Phong Châu cầu hôn. Mới tới thành thì ta đã được hay tin, có rất nhiều chàng trai đã đến cầu hôn nhưng nhà vua chưa vừa ý ai cả. Lúc này ta có phần tự tin lắm, bèn vội tiến cung diện kiến. Ta tưởng mình đã trở thành ứng cử viên tốt nhất nhưng hôm đó khi ta tới thì gặp Thủy Tinh. Ta có khả năng dời núi, lấp bể nhưng tài năng của hắn cũng chẳng kém cạnh gì, hắn gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Vua Hùng băn khoăn không biết chọn ai bèn mời các lạc hầu vào bàn bạc và phán: – Cả hai ngươi đều hợp ý ta, lại ngang sức, ngang tài, nhưng ta chỉ có một đứa con gái. Cho nên ngày mai, hễ ai đem sính lễ đến trước thì ta gả con gái cho. Sính lễ bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi. Vừa nghe xong danh sách sính lễ ta vô cùng mừng rỡ, ta vốn là vua của núi rừng thì những thứ đó sao có thể làm khó được ta. Ta sai quân đi chuẩn bị thì chẳng mấy chốc đã đầy đủ, sáng sớm hôm sau ta đã có mặt ở cửa cung. Vậy là ta đã rước được Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không lấy được vợ hắn tức giận sai quân đuổi theo đánh ta hòng cướp lấy Mị Nương. Trận đấu giữa ta và hắn rất quyết liệt. Hắn hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão rung chuyển đất trời, nước dâng cao mãi tràn ngập cả nhà cửa, ruộng nương. Nước lên đến lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc bấy giờ nổi lềnh trên một biển nước. Thấy vậy ta liền dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để ngăn chặn dòng nước. Thuỷ Tinh dâng nước cao bao nhiêu thì ta lại biến phép cho đồi núi cao bấy nhiêu. Cuộc đọ sức giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng liền. Sau đó Thuỷ Tinh đuối sức đành rút quân về. Ta và Mị Nương đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng nào ngờ đâu vì quá oán hận và thù hằn chuyện mình đã thua cuộc, hằng năm Thủy Tinh lại làm mưa gió, bão lụt để đánh ta. Lần nào cũng thua cuộc nhưng có lẽ mối thù xưa này khiến hắn không thể nào quên.