Dựa vào bài thầy bói xem voi hãy kể câu chuyện tưởng tượng
0 bình luận về “Dựa vào bài thầy bói xem voi hãy kể câu chuyện tưởng tượng”
Một ngày nọ tớ đang chơi, bỗng nhiên có cái gì đó và vào lưng mình. Hóa ra là một con vật ko ra hình gì nhìn như cái chổi và các vật khác nữa.Lúc ấy tớ rất hoàng hồn, bỗng nhiên nó nói:
– Chào tớ tên chổi sể cùn. Kia là các bạn tớ: con đỉa, đòn càn,quạt thóc và cột đình. Bon tớ là những người được 5 ông thầy bói ví con voi.
Tớ nói:
-Các cậu ở trong truyện Thầy bói xem voi đúng không? Các đồ vật trả lời vui vẻ, mặt chúng rạng rỡ hẳn len:
– Đúng rồi đó!
Các đồ vật rủ tớ đi xuyên không gian .Lúc đó, tớ hỏi đi bằng gì thì họ nói:
– Rồi cậu sẽ biết.
Các đồ vật cầm tay nhau rồi họ đọc một câu thần chú gì đó làm tớ rất ngạc nhiên. Bỗng nhiên có ánh sáng lạ phát ra từ dưới chân bọn tớ. Rồi bọn tớ rơi vào đâu đó có những bứ tường hình tròn xoay vòng với nhiêu màu sắc và bọn tớ rơi ra ngoài qua một cánh cửa bằng đá cẩm thạc .
Nhìn xung quanh, lúc đó, tớ đã quay về thời quá khứ. Nhìn xung quanh tớ thấy mọi người đang bán đồ, bỗng nhìn thấy có năm người đàn ông mù đang ngồi với nhau và mặc áo thâm dài màu đen. Tớ reo lên:
-Năm ông thầy bói kia rồi!
Năm đồ vật kéo tớ lại, nói:
-Cậu muốn chúng mình bị phát hiện à, im lặng đi!
Tớ nghe lời chúng.Lúc ấy, tớ thấy năm ông thầy đang tán gẫu với nhau.Các ông nói:
– Không biết hình thù con voi nó như thế nào nhỉ !
Đúng lúc đó, tin có voi đi qua, năm ông thầy chung tiền xin chủ con voi cho dừng lại để xem.Thầy sờ ngà, sờ đuôi, sờ tai, sờ chân, sờ vòi.
Lúc ấy, họ ngồi nói với nhau. Tớ nghe mà muốn cười nổ bụng. Thầy sờ vòi bảo:
-Tươngr nó như thế nào, hóa ra nó sun sun như con đỉa.
Thầy sờ ngà bảo:
-Không phải, nó chần chẫn như cái đòn càn.
Thầy sờ tai bảo:
-Đâu có, nó bè bè như cái quạt thóc.
Thầy sờ chân cãi:
-Ai bảo!Nó sừng sững như cái cột đình.
Thầy sờ đuôi lại nói:
-Các thầy nói ko đúng cả.Chính nó tun tủn như cái chổi sể cùn.
Tớ tháy họ cãi nhau, chắc là ông nào cũng cho mình là đúng rồi.Tớ còn không ngờ học còn đánh nhau nữa cơ, các thầy bị toạc đầu, chảy máu.Mọi người đưa họ đến chỗ thầy thuốc.
Năm đồ vật bỗng tuwj đưng đưa tó về nhà xuyên không gian.Tớ hỏi: -Tớ đang xem diễn biến, sao các cậu lại đưa tớ về nhà?
-Cậu không nhìn thấy trời sáng kia à! Mà hôm nay là thứ hai rồi, cậu còn phải đi học thêm nữa đúng không?
-Ơ sao cậu lại biết điều đó/-tớ hỏi -Hì hì!
Tớ hỏi tiếp:
-Thế về sau họ có bị……
Đúng lúc mẹ gọi dậy đi học thì tớ đang hỏi dở.Hóa ra đó là một giấc mơ.
Trên đường đi học, tớ tự nhủ với mình rằng tuwf giờ trở đi nếu muốn nhìn nhận một sự vật cách toàn diện phải xem xét chúng, lắng nghe và phải kết hợp ý kiến của người khác.Không bao giờ được phán xét vội vàng như năm ông thầy bói, các cậu cũng nên giống tớ nhé!
Một ngày nọ tớ đang chơi, bỗng nhiên có cái gì đó và vào lưng mình. Hóa ra là một con vật ko ra hình gì nhìn như cái chổi và các vật khác nữa.Lúc ấy tớ rất hoàng hồn, bỗng nhiên nó nói:
– Chào tớ tên chổi sể cùn. Kia là các bạn tớ: con đỉa, đòn càn,quạt thóc và cột đình. Bon tớ là những người được 5 ông thầy bói ví con voi.
Tớ nói:
-Các cậu ở trong truyện Thầy bói xem voi đúng không?
Các đồ vật trả lời vui vẻ, mặt chúng rạng rỡ hẳn len:
– Đúng rồi đó!
Các đồ vật rủ tớ đi xuyên không gian .Lúc đó, tớ hỏi đi bằng gì thì họ nói:
– Rồi cậu sẽ biết.
Các đồ vật cầm tay nhau rồi họ đọc một câu thần chú gì đó làm tớ rất ngạc nhiên. Bỗng nhiên có ánh sáng lạ phát ra từ dưới chân bọn tớ. Rồi bọn tớ rơi vào đâu đó có những bứ tường hình tròn xoay vòng với nhiêu màu sắc và bọn tớ rơi ra ngoài qua một cánh cửa bằng đá cẩm thạc .
Nhìn xung quanh, lúc đó, tớ đã quay về thời quá khứ. Nhìn xung quanh tớ thấy mọi người đang bán đồ, bỗng nhìn thấy có năm người đàn ông mù đang ngồi với nhau và mặc áo thâm dài màu đen. Tớ reo lên:
-Năm ông thầy bói kia rồi!
Năm đồ vật kéo tớ lại, nói:
-Cậu muốn chúng mình bị phát hiện à, im lặng đi!
Tớ nghe lời chúng.Lúc ấy, tớ thấy năm ông thầy đang tán gẫu với nhau.Các ông nói:
– Không biết hình thù con voi nó như thế nào nhỉ !
Đúng lúc đó, tin có voi đi qua, năm ông thầy chung tiền xin chủ con voi cho dừng lại để xem.Thầy sờ ngà, sờ đuôi, sờ tai, sờ chân, sờ vòi.
Lúc ấy, họ ngồi nói với nhau. Tớ nghe mà muốn cười nổ bụng. Thầy sờ vòi bảo:
-Tươngr nó như thế nào, hóa ra nó sun sun như con đỉa.
Thầy sờ ngà bảo:
-Không phải, nó chần chẫn như cái đòn càn.
Thầy sờ tai bảo:
-Đâu có, nó bè bè như cái quạt thóc.
Thầy sờ chân cãi:
-Ai bảo!Nó sừng sững như cái cột đình.
Thầy sờ đuôi lại nói:
-Các thầy nói ko đúng cả.Chính nó tun tủn như cái chổi sể cùn.
Tớ tháy họ cãi nhau, chắc là ông nào cũng cho mình là đúng rồi.Tớ còn không ngờ học còn đánh nhau nữa cơ, các thầy bị toạc đầu, chảy máu.Mọi người đưa họ đến chỗ thầy thuốc.
Năm đồ vật bỗng tuwj đưng đưa tó về nhà xuyên không gian.Tớ hỏi:
-Tớ đang xem diễn biến, sao các cậu lại đưa tớ về nhà?
-Cậu không nhìn thấy trời sáng kia à! Mà hôm nay là thứ hai rồi, cậu còn phải đi học thêm nữa đúng không?
-Ơ sao cậu lại biết điều đó/-tớ hỏi
-Hì hì!
Tớ hỏi tiếp:
-Thế về sau họ có bị……
Đúng lúc mẹ gọi dậy đi học thì tớ đang hỏi dở.Hóa ra đó là một giấc mơ.
Trên đường đi học, tớ tự nhủ với mình rằng tuwf giờ trở đi nếu muốn nhìn nhận một sự vật cách toàn diện phải xem xét chúng, lắng nghe và phải kết hợp ý kiến của người khác.Không bao giờ được phán xét vội vàng như năm ông thầy bói, các cậu cũng nên giống tớ nhé!