Dựa vào nội dung đoạn trích trên, em hãy viết đoạn văn khoảng 10 câu miêu tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em.Trong đoạn văn có sử dụng phép tu từ nhân hóa ? ( Gạch chân câu văn só sử dụng phép nhân hoá )
Dựa vào nội dung đoạn trích trên, em hãy viết đoạn văn khoảng 10 câu miêu tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em.Trong đoạn văn có sử dụng phép tu từ nhân hóa ? ( Gạch chân câu văn só sử dụng phép nhân hoá )
Bài làm
Quê hương em đẹp lắm ! Buổi sáng với làn gió êm dịu cùng đàn ong bướm , chim ca vui đùa , buổi chiều với những cánh diều cùng với những đàn trâu đang gặm cỏ bên đồng lúa . Em sống ở Sóc Sơn , bình minh lên sau ngọn núi Sóc , đồng lúa thoang thoảng làn gió nhẹ cùng hương gạo non thật dễ chịu . Sáng sớm , mặt trời lên đến gần đỉnh núi , bầu trời từ đây từ xám xịt chuyển thành tím hồng huyền ảo . Các bác nông dân thức thật sớm đi làm đồng . Đó là bình minh ngày hè , mặt trời mọc sớm hơn mọi khi , bầu trời quang đãng , không khí trong lành , bình yên đến lạ thường . Công việc mọi ngày của mọi người dường như diễn ra sớm hơn , những chú trâu cũng được các bác nông dân dẫn ra đồng để làm công việc cho ngày mới . Bác mặt trời lên đến đỉnh , tiếng gà gáy vang các xóm gọi mời mọi người dậy để đón một ngày mới tưng bừng . Mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp , nơi mặt trời lên và những cảnh sinh hoạt sáng sớm thật sinh động và đầy màu sắc .
Bài làm:
Không khí thoãng đãng quanh quẩn trên nơi đây. Những mái nhà ngủ yên dưới lớp sương mù dày đặc. Bầu trời trong vắt, không một gợn mây. Đâu đó quanh nơi đây, chị gió vui đùa mang làn gió lành lạnh đến gai người. Bình Thuận quê tôi sáng sớm vẫn còn im ắng quá! Rừng cây rậm rạp lao xao tiếng cây lá đua đưa. Hoa ngái ngủ còn đang mơ màng trong hơi sương ẩm ướt. Bình minh vẫn còn lặng lẽ mang hơi thở của sự bình dị. Ánh mặt trời le lói tưởng chừng khuất sau luống ngô, ruộng lúa, và những cây thanh long đỏ mọng nơi quê hương tôi. Ánh sáng hắt từ bầu trời chiếu nhẹ xuống mặt đất rồi dần dần đáp xuống mặt đất. Mặt trời chiếu xuống nơi đây những tia nắng hồng trên bầu trời thăm thẳm. Bình minh tưởng chừng lúc nãy còn khuất sau những khóm tre, giờ lại bừng tỉnh đột ngột. Trời xanh với mây trắng nắng vàng. Ruộng lúa say xưa đưa nhẹ mùi hương sữa. Người dân bừng tỉnh sau một đêm mơ màng. Bình minh mang lại bao sức sống. Hoa chẳng còn ngái ngủ, cây chẳng còn ũ rũ và những ngôi nhà nhộn nhịp tiếng nói, tiếng cười. Chim hót líu lo trên cành, những hạt sương rơi xuống, thấm ướt cả nền đất còn ươn ướt đang vươn mình mở mắt nhìn trời xanh!
*Phép nhân hóa mình đã in nghiêng, in đậm và gạch chân rồi ạ!*
$#Yumz$