Dựa vào văn bản “Chiếc lá cuối cùng”,em hãy hình dung và kể lại cảnh cụ Bơ-men vẽ chiếc lá cuối cùng trong đêm mưa tuyết để cứu sống Giôn-xi (Khoảng 10 câu)
Dựa vào văn bản “Chiếc lá cuối cùng”,em hãy hình dung và kể lại cảnh cụ Bơ-men vẽ chiếc lá cuối cùng trong đêm mưa tuyết để cứu sống Giôn-xi (Khoảng 10 câu)
Bài làm
“Chiếc lá cuối cùng” đã được cụ Bơ-men vẽ chiếc lá cuối cùng trong đêm mưa tuyết đầy khắc nghiệt để cứu sống Giôn-xi khiến ta vô cùng xúc động. Hôm đó, trời đã khuya lắm rồi, tuyết và gió rét buốt đến cắt da cắt thịt, bên trên bức tường gạch loang lổ tôi ngồi trong phòng đưa mắt nhìn qua cửa sổ thì bắt gặp hình ảnh cụ Bơ-men đang vẽ một chiếc lá. Tôi kinh ngạc không hiểu sao cụ lại vẽ ở trên bức tường mà lại vào lúc này nhưng vẫn chăm chú nhìn cụ vẽ. Cụ đứng trên chiếc thang gỗ khập khiễng vì bị gió thổi mạnh, tuyết rơi dày dưới đất, rơi dày trên cả những nóc nhà, trên bảng màu và cả trên đầu cụ. Một tay cụ cầm bảng màu rồi chống vào bức tường gạch loang lổ, một tay cầm chiếc bút vẽ, miệng đang cắn cặt quai xách chiếc đèn bão mắt nhìn chằm chằm vào tác phẩm của mình. Mặc dù tay cụ run vì lạnh nhưng hình như cụ vẫn không để tâm mà vẫn tiếp tục hì hục vẽ. Tỉnh thoảng tôi lại thấy cụ lấy đôi tay run run của mình phủi tuyết một cách chậm rãi hình như cụ đang rất mệt. Tôi có ý định mở cửa ra khuyên cụ đừng vẽ nữa để mai vẽ cũng được nhưng cái thời tiết khắc nghiệt đó đã cản ý định của tôi lại, cứ vậy tôi ngồi nhìn cụ vẽ. Gió ngoài trời vẫn cứ thổi, tuyết rơi ngày càng mạnh tôi nhìn chiếc lá cụ vẽ rồi ngủ lúc nào không hay.
Cảnh cụ Bơ-men vẽ chiếc lá cuối cùng-kiệt tác đem lại sự sống cho Giôn-xi
Khi nghe Xiu kể về chuyện của Giôn xi với những chiếc lá trên cây thường xuân, cụ Bơ men và Xiu “Sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát, chẳng nói năng gì”.
Cụ đã “sợ sệt” cho mạng sống của Giôn xi khi thấy trên cây chỉ còn trơ lại vài chiếc lá.Và trong lúc ngồi lặng lẽ, “chẳng nói năng gì”, Cụ đã ấp ủ một ý định, mà đến tận cuối câu chuyện chúng ta mới hiểu được hết cái lặng lẽ, “chẳng nói năng gì” ấy của Cụ.
– Trong đêm mưa gió phũ phàng, chiếc lá thường xuân cuối cùng dã rụng, cụ Bơ men đã chịu mưa rét, cầm đèn, leo thang để vẽ một chiếc lá trên bức tường.Chiếc lá ấy đã cứu sống Giôn xi, nhưng lại cướp đi mạng sống của Cụ Bơ men