”Xe chạy chầm chậm… Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài dây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sùi theo :
– Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà.
Mẹ tôi lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bấy giờ tôi mới kịp nhận ra mẹ tôi không còn còm cõi xơ xác quá như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của 2 gò má. Hay tại sự sung sướng bỗng được trông nhìn và om ấp cái hình hài máu mủ của mk mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc ? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng mơn ma khắp da thịt. Hơi quần áo mự tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường.”
1. Tìm từ tượng hình , từ tượng thanh ?
2. Nội dung chính của đoạn trích?
Từ tượng hình:chậm chậm
Từ tượng thanh: nức nở,sụt sùi
nd: Tình yêu thương cháy bỏng cửa chú bé với mẹ
Từ tượng hình : chầm chậm
Từ tượng thanh : nức nở, sụt sùi,hồng hộc
NDC: tâm trạng của chú bé hồng hạnh phúc , sung sướng vô bờ , những rung cảm tinh tế của 1 tâm hồn trẻ dại
xin hay nhất ạ