Xe chạy chầm chậm… mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ

Xe chạy chầm chậm… mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở.
1.Xác định ND chính của đoạn trích trên
2. Viết đoạn văn ngắn phát biểu cảm nghĩ của em về nhần vật tôi trong đoạn trích trên (7-10 dòng)
(NHỚ LÀM BÀI CÓ TÂM NHA CÁC BẠN :)))) ĂN ĐIỂM CỦA NGƯỜI KHÁC THÌ ÍT NHIỀU GÌ CŨNG PHẢI BỎ CÔNG SỨC RA MÀ LÀM CHỨ)

0 bình luận về “Xe chạy chầm chậm… mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ”

  1. Nhân vật chính trong đoạn trích trên là chú bé hồng 

    Bé hồng là một cậu bé đáng thương trong xã hội phong kiến . Cậu bé phải sống trong sự ghẻ lạnh của nhà nội và nhất là người cô .Người cô luôn muốn xóa đi tình cảm của cậu bé dành cho mẹ nhưng đời nào nhưng rắp tâm dơ bẩn ấy lại có thể xóa đi tình yêu thương của mẹ con cậu . Cậu bé vẫn luôn tin vào mẹ mình bảo vệ mẹ tình yêu cậu dành cho mẹ càng mãnh liệt . Tình yêu đó chủ để đánh tan những suy diễn mà người cô đặt ra . Để sau tất cả chỉ còn lại tình mẫu tử thiêng liêng bất diệt 

    Bình luận

Viết một bình luận