Em biết gì về Phan Đình Phùng? Ông ấy là người như thế nào?
0 bình luận về “Em biết gì về Phan Đình Phùng? Ông ấy là người như thế nào?”
Phan Đình Phùng là là nhà thơ và là lãnh tụ cuộc khởi nghĩa Hương Khê (1885-1896) trong phong trào Cần Vương chống Pháp ở cuối thế kỷ 19 trong lịch sử Việt Nam. Ông là người quyết đoán khi đưa ra các đường lối đúng đắn đặc biệt là cuộc khởi nghĩa do ông phát động hoàn toàn bị trấn áp Nguyên trước đó,Hoàng Cao Khải có viết thư dụ ông về hàng triều đình nhưng bị thẳng thừng từ chối,nên sau khi mất,mộ táng của ông bị Hoàng Cao Khải quật lên,tán thi hài của ông với thuốc súng và bắn xuống sông Lam.
Phan Đình Phùng (1847-1895) quê làng Đông Thái (nay thuộc xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, Hà Tĩnh), trong một gia đình nho học. Họ Phan từ đời Lê Truyền đến Phan Đình Phùng là 12 đời, đời nào cũng có người đỗ cao, làm quan to, cho nên dân quanh vùng gọi xóm họ Phan ở là «Ô y hạng», lấy tích từ họ Tạ họ Vương thời Đông Tấn có nhiều người đỗ đạt, lại thích mặc áo đen. Thế nhưng, cũng chính mảnh đất quê hương ấy lại sinh ra những vị theo chính phủ bảo hộ như ba cha con Hoàng Cao Khải, Hoàng Mạnh Trí và Hoàng Trọng Phu.
Ông thân sinh ra Phan Đình Phùng là Phan Đình Tuyển, đậu Phó bảng khoa Giáp Thìn (1814). Làm quan tới chức Phủ Doãn Thừa Thiên, sau vâng mệnh vua sai ra Bắc làm tán lý quân vụ dẹp giặc ở Lạng Sơn, bị tử trận.
Anh cả là Phan Đình Thông, đậu Tú tài, làm Phó Quản đốc một đội thuyền chiến. Anh thứ hai là Phan Đình Thuật đậu cử nhân là Giáo thụ, anh thứ ba là Phan Đình Tuấn mất sớm, Phan Đình Phùng là thứ tư. Em út là Phan Đình Vận đậu Phó bảng, làm tri phủ. Và còn hai người em khác mẹ nữa nhưng không ai thành đạt gì.
Vợ cả của Phan Đình Phùng là con gái quan phủ làng Thọ Tường. Ông sinh được 4 người con trai. Về sau, vợ và 3 người con trai đều bị điên và mất. Ông từng than: “Ta sinh gặp phải lúc gia biến, quốc biến, thê biến, tử biến”. Còn người con trai là Phan Đình Cừ có tiếng học giỏi, thông minh. Khi lớn theo luôn ở trong quân doanh của cha. Đến năm Bính Thân (1896), tức là sau khi cha mất một năm, thì sang Nhật du học theo lời kêu gọi của Phan Bội Châu. Phan Đình Cừ nổi tiếng học giỏi trong những người thanh niên chí sĩ sang Đông Kinh du học. Những tưởng sau này Phan Đình Cừ sẽ nối chí cha nhưng ai ngờ lại theo Nguyễn Bá Trạc về quy thuận chính phủ bảo hộ. Năm 1921, Phan Đình Cừ sang Hồng Khẩu (Thượng Hải, Trung Quốc) thì bị ám sát.
Người vợ thứ hai của Phan Đình Phùng là em gái quan Lại bộ Tham tri Trần Trạm. Bà sinh hạ hai con trai nhưng người con đầu là Phan Đình Cam mất sớm. Bà vợ họ Trần này là người cùng ông xông pha hòn tên mũi đạn cho tới lúc ông lâm chung, nên người đương thời gọi bà là “cố nghếch rừng”.
Thủa nhỏ, Phan Đình Phùng say mê học và thường nói sẽ quyết chí chiếm khôi nguyên. Ông và em Phan Đình Vận theo học bác ruột là tú tài Phan Đình Tuân. Năm ấy, có khoa thi, nhưng thầy không cho đi thi. Đình Phùng giận dỗi liền mua hương nhu về chế thuốc để tự tử. Người nhà phát hiện lấy đậu xanh và cam thảo cạy miệng cho uống mới cứu được.
Phan Đình Phùng là là nhà thơ và là lãnh tụ cuộc khởi nghĩa Hương Khê (1885-1896) trong phong trào Cần Vương chống Pháp ở cuối thế kỷ 19 trong lịch sử Việt Nam. Ông là người quyết đoán khi đưa ra các đường lối đúng đắn đặc biệt là cuộc khởi nghĩa do ông phát động hoàn toàn bị trấn áp Nguyên trước đó,Hoàng Cao Khải có viết thư dụ ông về hàng triều đình nhưng bị thẳng thừng từ chối,nên sau khi mất,mộ táng của ông bị Hoàng Cao Khải quật lên,tán thi hài của ông với thuốc súng và bắn xuống sông Lam.
Phan Đình Phùng (1847-1895) quê làng Đông Thái (nay thuộc xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ, Hà Tĩnh), trong một gia đình nho học. Họ Phan từ đời Lê Truyền đến Phan Đình Phùng là 12 đời, đời nào cũng có người đỗ cao, làm quan to, cho nên dân quanh vùng gọi xóm họ Phan ở là «Ô y hạng», lấy tích từ họ Tạ họ Vương thời Đông Tấn có nhiều người đỗ đạt, lại thích mặc áo đen. Thế nhưng, cũng chính mảnh đất quê hương ấy lại sinh ra những vị theo chính phủ bảo hộ như ba cha con Hoàng Cao Khải, Hoàng Mạnh Trí và Hoàng Trọng Phu.
Ông thân sinh ra Phan Đình Phùng là Phan Đình Tuyển, đậu Phó bảng khoa Giáp Thìn (1814). Làm quan tới chức Phủ Doãn Thừa Thiên, sau vâng mệnh vua sai ra Bắc làm tán lý quân vụ dẹp giặc ở Lạng Sơn, bị tử trận.
Anh cả là Phan Đình Thông, đậu Tú tài, làm Phó Quản đốc một đội thuyền chiến. Anh thứ hai là Phan Đình Thuật đậu cử nhân là Giáo thụ, anh thứ ba là Phan Đình Tuấn mất sớm, Phan Đình Phùng là thứ tư. Em út là Phan Đình Vận đậu Phó bảng, làm tri phủ. Và còn hai người em khác mẹ nữa nhưng không ai thành đạt gì.
Vợ cả của Phan Đình Phùng là con gái quan phủ làng Thọ Tường. Ông sinh được 4 người con trai. Về sau, vợ và 3 người con trai đều bị điên và mất. Ông từng than: “Ta sinh gặp phải lúc gia biến, quốc biến, thê biến, tử biến”. Còn người con trai là Phan Đình Cừ có tiếng học giỏi, thông minh. Khi lớn theo luôn ở trong quân doanh của cha. Đến năm Bính Thân (1896), tức là sau khi cha mất một năm, thì sang Nhật du học theo lời kêu gọi của Phan Bội Châu. Phan Đình Cừ nổi tiếng học giỏi trong những người thanh niên chí sĩ sang Đông Kinh du học. Những tưởng sau này Phan Đình Cừ sẽ nối chí cha nhưng ai ngờ lại theo Nguyễn Bá Trạc về quy thuận chính phủ bảo hộ. Năm 1921, Phan Đình Cừ sang Hồng Khẩu (Thượng Hải, Trung Quốc) thì bị ám sát.
Người vợ thứ hai của Phan Đình Phùng là em gái quan Lại bộ Tham tri Trần Trạm. Bà sinh hạ hai con trai nhưng người con đầu là Phan Đình Cam mất sớm. Bà vợ họ Trần này là người cùng ông xông pha hòn tên mũi đạn cho tới lúc ông lâm chung, nên người đương thời gọi bà là “cố nghếch rừng”.
Thủa nhỏ, Phan Đình Phùng say mê học và thường nói sẽ quyết chí chiếm khôi nguyên. Ông và em Phan Đình Vận theo học bác ruột là tú tài Phan Đình Tuân. Năm ấy, có khoa thi, nhưng thầy không cho đi thi. Đình Phùng giận dỗi liền mua hương nhu về chế thuốc để tự tử. Người nhà phát hiện lấy đậu xanh và cam thảo cạy miệng cho uống mới cứu được.
-Ông là người:
Tận tụy với chức nhiệm
Ông nghè ngay thẳng, yêu nước