em cs cảm nhận gì khi đọc 4 câu thơ sau trích trong bài thơ”Trăng ơi…từ đâu đến” của Trần Đăng khoa:
Trăng ơi…từ đâu đến?
Hay từ một sân chơi?
Trăng bay như quả bóng
Đứa nào đá lên trời.
*gợi ý:
B1:+biện pháp tu từ:so sánh; nhân hóa
-nhân hóa:gọi, hỏi->trò chuyện vs trăng
-so sánh : trăng_quả bóng
+từ xưng hô: đứa
B2:lập dàn ý
+giới thiệu đoạn thơ, nêu ngắn gọn nội dung- nghệ thuật của đoạn thơ
+nghệ thuật nhân hóa có tác dụng:-trăng đẹp nên t/giả gọi hỏi trăng->quan tâm
-biến trăng từ nơi cao xa trở nên gần gũi vs con người
+3 câu sau:-câu 2:đưa ra 1 giả thiết tự lí giải cho câu hỏi trên
-câu 3:so sánh trăng vs quả bóng-> hợp lí vs cậu bé thik bóng đá
-câu 4:đứa nào-> bạn nào-> ngộ nghĩnh, hồn nhiên, đáng yêu, trẻ thơ
——->Hay
B3: viết đoạn(giúp mik viết đoạn nha!)
bài văn thể hiện ý nhĩa sâu sắc độc đáo trăng như là người bn của con người