Em hãy kể 1 câu chuyện về người ba và người mẹ của em.
cái này là kể chứ ko phải tả nha
0 bình luận về “Em hãy kể 1 câu chuyện về người ba và người mẹ của em.
cái này là kể chứ ko phải tả nha”
Con người ai cũng có ba và mẹ. Tôi cũng vậy. Ba mẹ tôi có lúc rất nghiêm khắc với tôi nhưng ba mẹ rất yêu thương tôi.
Đã có những lần tôi đã cãi lại ba mẹ khiến ba mẹ tôi rất buồn. Nhưng ko vì thế mà ba mẹ ghét tôi. Trong mắt người ngoài tôi đã lớn khôn nhưng trong mắt ba mẹ tôi, tôi vẫn là đứa con gái bé bỏng của ngày nào vẫn còn khóc nhè.
Tôi rất yêu ba mẹ tôi. Tôi nhất định sẽ học thật giỏi để ko phụ lòng mong mỏi của ba và mẹ.
Nếu được hỏi ai là người em yêu nhất trong gia đình, em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó là mẹ của em. Vì ở mẹ, em tìm thấy được tình yêu thương, sự hi sinh, có cả nghiêm khắc và mềm dẻo, tất cả nuôi dưỡng em trưởng thành đến tận ngày hôm nay. Mẹ- người mà em phải mang ơn suốt cuộc đời này. Mẹ- món quà kì diệu mà tạo hoá ban tặng cho em.
Em nhớ một lần em vẫn còn nhỏ, hôm đó các lớp học được về sớm. Em đứng đợi mẹ ở cổng trường thì có một bạn gần nhà rủ em đi bộ về vì trường cách nhà cũng không xa lắm. Như thường lệ, đúng giờ tan học mẹ đến đón thì thấy các lớp đã về hết. Mẹ vội vàng hỏi bác bảo vệ có thấy đứa trẻ nào đợi ở cổng trường không nhưng bác bảo vệ bảo không có. Mẹ hốt hoảng đi tìm em, gọi điện cho bố xem bố có đi đón em không nhưng bố vẫn đang làm việc ở công ty. Khỏi phải nói, mẹ lo lắng đến như thế nào. Mẹ đi tìm khắp các con đường, chỗ mà mẹ hay đưa em đi chơi nhưng đều không thấy. Chỉ đến lúc bố đi làm về thấy em ở nhà rồi gọi điện cho mẹ. Mẹ về nhà trong tình trạng mệt mỏi. Lúc này em vẫn chưa biết mình đã gây ra chuyện gì nên vẫn ngồi im. Rồi mẹ đánh em, đây là lần đầu tiên mẹ đánh em, em khóc và mẹ cũng khóc.
Em còn nhỏ quá nên chưa biết gì chỉ trách mẹ sao lại đánh mình. Sau này lớn hơn một chút mới biết mẹ đánh em chỉ vì mẹ quá lo lắng cho em, đánh em vì em đã không nghe lời của mẹ. Đến tận bây giờ em vẫn không thể quên được lần bị mẹ đánh ấy. Mẹ à! Con xin lỗi nhé. Lúc đó con chưa hiểu để nói xin lỗi mẹ. Dù sau này con có trưởng thành, con có bay cao bay xa đến đâu đi nữa, thì mẹ mãi là chốn ngọt ngào thiêng liêng, là điểm tựa để con hướng về. Mẹ hãy mãi ở bên con để con được nương tựa, mẹ nhé!
Con người ai cũng có ba và mẹ. Tôi cũng vậy. Ba mẹ tôi có lúc rất nghiêm khắc với tôi nhưng ba mẹ rất yêu thương tôi.
Đã có những lần tôi đã cãi lại ba mẹ khiến ba mẹ tôi rất buồn. Nhưng ko vì thế mà ba mẹ ghét tôi. Trong mắt người ngoài tôi đã lớn khôn nhưng trong mắt ba mẹ tôi, tôi vẫn là đứa con gái bé bỏng của ngày nào vẫn còn khóc nhè.
Tôi rất yêu ba mẹ tôi. Tôi nhất định sẽ học thật giỏi để ko phụ lòng mong mỏi của ba và mẹ.
Nếu được hỏi ai là người em yêu nhất trong gia đình, em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng đó là mẹ của em. Vì ở mẹ, em tìm thấy được tình yêu thương, sự hi sinh, có cả nghiêm khắc và mềm dẻo, tất cả nuôi dưỡng em trưởng thành đến tận ngày hôm nay. Mẹ- người mà em phải mang ơn suốt cuộc đời này. Mẹ- món quà kì diệu mà tạo hoá ban tặng cho em.
Em nhớ một lần em vẫn còn nhỏ, hôm đó các lớp học được về sớm. Em đứng đợi mẹ ở cổng trường thì có một bạn gần nhà rủ em đi bộ về vì trường cách nhà cũng không xa lắm. Như thường lệ, đúng giờ tan học mẹ đến đón thì thấy các lớp đã về hết. Mẹ vội vàng hỏi bác bảo vệ có thấy đứa trẻ nào đợi ở cổng trường không nhưng bác bảo vệ bảo không có. Mẹ hốt hoảng đi tìm em, gọi điện cho bố xem bố có đi đón em không nhưng bố vẫn đang làm việc ở công ty. Khỏi phải nói, mẹ lo lắng đến như thế nào. Mẹ đi tìm khắp các con đường, chỗ mà mẹ hay đưa em đi chơi nhưng đều không thấy. Chỉ đến lúc bố đi làm về thấy em ở nhà rồi gọi điện cho mẹ. Mẹ về nhà trong tình trạng mệt mỏi. Lúc này em vẫn chưa biết mình đã gây ra chuyện gì nên vẫn ngồi im. Rồi mẹ đánh em, đây là lần đầu tiên mẹ đánh em, em khóc và mẹ cũng khóc.
Em còn nhỏ quá nên chưa biết gì chỉ trách mẹ sao lại đánh mình. Sau này lớn hơn một chút mới biết mẹ đánh em chỉ vì mẹ quá lo lắng cho em, đánh em vì em đã không nghe lời của mẹ. Đến tận bây giờ em vẫn không thể quên được lần bị mẹ đánh ấy. Mẹ à! Con xin lỗi nhé. Lúc đó con chưa hiểu để nói xin lỗi mẹ. Dù sau này con có trưởng thành, con có bay cao bay xa đến đâu đi nữa, thì mẹ mãi là chốn ngọt ngào thiêng liêng, là điểm tựa để con hướng về. Mẹ hãy mãi ở bên con để con được nương tựa, mẹ nhé!
——Cho mik xin Câu Trả Lời Hay Nhất ạ ^^——
$\color{purple}{\text{mon1611}}$