Em hãy kể một câu chuyện về tấm lòng nhân hậu Tìm một bài nào đó trong sách giáo khoa nha. Không sao chép mạng viết dài cỡ khoảng 3 trang vở nha

Em hãy kể một câu chuyện về tấm lòng nhân hậu
Tìm một bài nào đó trong sách giáo khoa nha.
Không sao chép mạng viết dài cỡ khoảng 3 trang vở nha

0 bình luận về “Em hãy kể một câu chuyện về tấm lòng nhân hậu Tìm một bài nào đó trong sách giáo khoa nha. Không sao chép mạng viết dài cỡ khoảng 3 trang vở nha”

  1. Bài làm:

    Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu.Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây , em xin kể một câu chuyện nói về điều đó.  Câu chuyện như sau:

    Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên:

    -Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ!
    -Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không?
    -Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu.  Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ!
    -Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho.

    Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu:

    -Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!

    Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng.

    Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa,nói:

    -Ôi,con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều.

    Cái Hoa tươi cười:

    -Con cảm ơn mẹ ạ!

    Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn,suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ  thôi?

    Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót..  Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí.  Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng , đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được

    Bình luận
  2. Thầy thuốc giỏi cốt nhất ở tấm lòng Cụ tổ bên ngoại của Trừng”, người họ Phạm, húy là Bân, có nghề y gia truyền, giữ chức Thái y lệnh để phụng sự Trần Anh Vương.
    Ngài thường đem hết của cải trong nhà ra mua các loại thuốc tốt và tích trữ lúa gạo. Gặp kẻ tật bệnh cơ khổ, ngài cho ở nhà mình cấp cơm cháo, chữa trị. Dầu bệnh có dầm dề máu mủ, ngài cũng không hề né tránh. Bệnh nhân tới chữa đến khi khỏe mạnh rồi đi. Cứ như vậy, trên giường không lúc nào vắng người.
    Bỗng liền năm đói kém, dịch bệnh nổi lên, ngài dựng thêm nhà cho những kẻ khốn cùng đói khát và bệnh tật đến ở, cứu sống hơn ngàn người. Ngài được người đương thời trọng vọng.
    Một lần có người gõ cửa, mời gấp:
    – Nhà có người đàn bà, bỗng nhiên nguy kịch, máu chảy như xối, mặt mày xanh lét.
    Nghe vậy, ngài theo người đó đi ngay. Nhưng ra tới cửa thì gặp sứ giả do vương sai tới, bảo rằng:
    – Trong cung có bậc quý nhân bị sốt, vương triệu đến khám.
    Ngài nói:
    – Bệnh đó không gấp. Nay mệnh sống của người nhà người này chỉ ở trong khoảnh khắc. Tôi hãy cứu họ trước, lát nữa sẽ đến vương phủ.
    Quan Trung sứ tức giận nói:
    – Phận làm tôi sao được như vậy? Ông định cứu mạng người ta mà không cứu mạng mình chăng?
    Ngài đáp:
    – Tôi có mắc tội, cũng không biết làm thế nào. Nếu người kia không được cứu, sẽ chết trong khoảnh khắc, chẳng biết trông vào đâu. Tính mệnh của tiểu thần còn trông cậy vào chúa thượng, may ra thoát. Tội tôi xin chịu.
    Nói rồi đi cứu người kia. Họ quả được cứu sống. Lát sau ngài đến yết kiến, vương quở trách. Ngài bỏ mũ ra, tạ tội, bày tỏ lòng thành của mình. Vương mừng nói:
    – Ngươi thật là bậc lương y chân chính, đã giỏi về nghề nghiệp lại có lòng nhân đức, thương xót đám con đỏ của ta thật xứng với lòng ta mong mỏi.
    Về sau, con cháu của ngài làm quan lương y đến hàm ngũ phẩm, tứ phẩm có tới hai ba vị. Người đời đều khen ngợi họ không để sa sút nghiệp nhà. Hồ Nguyên Trừng (Nam ông mộng lục lưu Đàm – La Sơn soạn dịch, chú giải, Nguyên Dãng Na giới thiệu, Nhà xuất bản Văn học, Hà Nội, 1999) Chú thích: Hồ Nguyên Trừng (1374-1446) con trưởng của Hồ Quý Ly, là quan dưới triều vua cha, từng hăng hái chống giặc Minh xâm lược, bị giặc Minh bắt đem về Trung Quốc. Nhờ có tài chế tạo vũ khí, ông được làm quan trong triều nhà Minh tới chức Thượng thư (tương đương với chức Bộ trưởng ngày nay). Ông qua đời trên đất Trung Quốc. Nam Ông mộng lục là tác phẩm của Hồ 

    Bình luận

Viết một bình luận