Em hãy kể một câu chuyện về tinh thần trách nhiệm của chính em
0 bình luận về “Em hãy kể một câu chuyện về tinh thần trách nhiệm của chính em”
từ khi còn nhỏ đến giờ tôi được rất nhiều người yêu thương. Nhưng họ chỉ yêu thương tôi cho có lệ mà thôi không một ai thật lòng quan tâm tôi. Ngưng duy nhất chỉ có mẹ, mẹ là một người vô cùng dịu dàng chắc ai có mẹ trên đời đều biết. Mẹ không chỉ quan tâm mà những gì mẹ làm đều có trách nhiệm hết từ công việc đồng án đến công việc nhà mà cả việc chăm sóc 2 chị em tôi. Mẹ hàng ngày chỉ 2 chị em tôi học bài, nhưng có lần mẹ sắp có chuyến đi chơi cùng bạn bè suốt nh ngày nên không thể chỉ chị em tôi học và làm bài tập được nên mẹ đãv không đi mà thay vào đó mẹ dành nh ngày liền để chỉ cho chị em tôi học. Có lẽ mẹ luôn có trách nhiệm ở mọi việc.
từ khi còn nhỏ đến giờ tôi được rất nhiều người yêu thương. Nhưng họ chỉ yêu thương tôi cho có lệ mà thôi không một ai thật lòng quan tâm tôi. Ngưng duy nhất chỉ có mẹ, mẹ là một người vô cùng dịu dàng chắc ai có mẹ trên đời đều biết. Mẹ không chỉ quan tâm mà những gì mẹ làm đều có trách nhiệm hết từ công việc đồng án đến công việc nhà mà cả việc chăm sóc 2 chị em tôi. Mẹ hàng ngày chỉ 2 chị em tôi học bài, nhưng có lần mẹ sắp có chuyến đi chơi cùng bạn bè suốt nh ngày nên không thể chỉ chị em tôi học và làm bài tập được nên mẹ đãv không đi mà thay vào đó mẹ dành nh ngày liền để chỉ cho chị em tôi học. Có lẽ mẹ luôn có trách nhiệm ở mọi việc.
Đầu tháng 9. Em được bầu làm lớp phó. Trách nghiệm của em là kiểm tra bài tập khi thầy giao về. Nhưng có một lần, có bạn không làm bài và nói:
Bạn Hoàng: Xin lỗi cậu! tớ…. Để quên sách ở nhà mất rồi.
Em: Vậy cậu có thể ghi nhớ và làm lại được không?
Bạn Hoàng: Mình, mình…(ấm úng)
Em: Chắc bạn không nhớ được rồi! Thôi để mình báo cáo với thầy.
Em: Nhưng bạn nhớ lần sau đừng để quên nữa nhé!
————————Ngày hôm sau———————-
Em: Các bạn để bài tập lên trước mặt cho mình kiểm tra nào!
Đến lượt bạn Hoàng. Trên khuôn mặt bạn có vẻ rất buồn. Em đến hỏi chuyện bạn:
Em: Hoàng ơi! Bạn có sao không?
Bạn Hoàng: Híc….Híc. Mình không sao đâu Huy!
Em: À vậy thì tốt. Thế bài bạn đâu
Oaoaoa( Tiếng quạ kêu)
Bạn Hoàng: À… ừm.
Em: Đừng bảo bạn quên đó nha!
Em: Lần này quên mình không chấp nhận.
Bạn Hoàng: Tha cho mình lần này đi!
Em: Bạn… bạn!
Em: Mình đã tha cho bạn quá nhiều rồi. Nếu bạn cứ như vậy thì đừng đi học cho phí tiền bố mẹ ra.( ngân giọng)
Bạn Hoàng: Được rồi! mình hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa.
Em: Thôi được. Nhưng mình sẽ ghi bạn vào sổ để bạn có thể rút ra bài học cho chính bản thân mình.
Kể từ đó. Bạn Hoàng không bao giờ bỏ bài, giả lại. Bạn còn học tốt hơn trước kia nữa.
Câu chuyện kết thúc rồi! Tạp Biệt.
$@TraiTimBangGia$