em hãy phân tích vẻ đẹp của nhân vật Vũ Nương ngắn gọn giúp em làm thành đoạn ạ
0 bình luận về “em hãy phân tích vẻ đẹp của nhân vật Vũ Nương ngắn gọn giúp em làm thành đoạn ạ”
Vũ Nương là người phụ nữ mang trong mình những vẻ đẹp vô cùng đáng quý. Ngay từ đầu tác phẩm, nàng đã hiện lên qua lời nhận xét: “tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp”. Vẻ đẹp phẩm cách của nàng được chứng minh qua ba mối quan hệ: với chồng, với mẹ chồng và với con. Trước hết, đối vứi chồng, nàng là một người vợ chung thủy, thương chồng. Ngay từ những ngày đầu về làm dâu, biết rõ tính nết của chồng, Vũ Nương luôn hết mực giữ gìn khuôn phép. Khi Trương Sinh đi lính, nàng chỉ mong chồng “ngày về mang theo được hai chữ bình yên” chứ không màng danh lợi, chức quyền. Nàng không khỏi nhớ mong Trương Sinh nơi biên ải xa xôi. Đối với mẹ chồng, nàng luôn tròn chữ hiếu. Khi bà cụ ốm đau, nàng hết lòng chăm sóc, khuyên lơn. Khi mẹ chồng mất, nàng chu dáo lo ma chay tế lễ như đối với cha mẹ ruột của mình. Nàng một mình bao năm nuôi dạy con. Thương con xa cha nên mới trỏ bóng trên tường để con tưởng đó là cha mình mà lòng được an ủi. Nàng hội tụ tất cả những vẻ đẹp đáng quý của người phụ nữ Việt Nam. Xót xa thay, những vẻ đẹp ấy đâu được coi trọng. Bi kịch trút xuống đầu nnagf, khiến nàng phải chịu bao oan ức, đau khổ.
Vũ Nương quả là 1 người phụ nữ lí tưởng : xinh đẹp, nết na, đảm đang, hiếu thuận, thủy chung,… Một con người như thế đáng ra phải được hưởng hạnh phúc trọn vẹn, vậy mà lại phải chết 1 cách oan uổng, đau đớn. Nàng phải chịu nỗi kỉ oan, bị chồng nghi oan là thất tiết, bị đối xử bất công, tàn nhẫn đến mức nàng phải tìm đến cái chết để giải tỏ tấm lòng mình. Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của Vũ Nương là từ chiếc bóng trên vách và lời nói của bé Đản. Nhưng nguyên nhân sâu xa trước hết là từ người chồng đa nghi và thô bạo. Trương Sinh được giới thiệu từ đầu là 1 người “có tính đa nghi, đối với vợ thường phòng ngừa quá mức” và là con nhà hào phú nhưng không có học. Đó chính là mầm mống của bi kịch. Tiếp theo đó là sự xử xự hồ đồ, độc đoán, phũ phàng của Trương Sinh khi ghen tuông mù quáng. Trương Sinh đã phớt lờ tất cả các cơ hội để tránh được thảm kịch và mắng nhiếc, đuổi đánh Vũ Nương đi. Nguyên nhân tiếp theo là lễ giáo phong kiến hà khắc, không chấp nhận sự lầm lỡ của người phụ nữ, coi người phụ nữ không giữ được tiết hạnh là mắc vào điều ô nhục nhất. Tất cả những cái đó đã bức tử Vũ Nương, khiến nàng phải chết. Vũ Nương chính là một nạn nhân của xã hội phong kiến. Cuộc sống của Vũ Nương dưới thủy cung kết thúc có hậu hay không – phần này hoàn toàn là những tình tiết kì ảo, thể hiện tính chất truyền kì của truyện. Vũ Nương được Linh Phi cứu và sống sung sướng, hạnh phúc dưới thủy cung, đặc biệt là chi tiết kết thúc tác phẩm : “ Vũ Nương ngồi trên 1 chiếc kiệu hoa, đứng ở giữa dòng, theo sau có tới 50 chiếc xe cờ, võng, lọng, rực rỡ dòng sông, lúc ẩn lúc hiện.” Sự hiện diện đẹp đẽ của Vũ Nương chứng tỏ nàng vô tội và ở thế giới ấy, nàng đã được đối xử xứng đáng với phẩm giá của mình.
Vũ Nương là người phụ nữ mang trong mình những vẻ đẹp vô cùng đáng quý. Ngay từ đầu tác phẩm, nàng đã hiện lên qua lời nhận xét: “tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp”. Vẻ đẹp phẩm cách của nàng được chứng minh qua ba mối quan hệ: với chồng, với mẹ chồng và với con. Trước hết, đối vứi chồng, nàng là một người vợ chung thủy, thương chồng. Ngay từ những ngày đầu về làm dâu, biết rõ tính nết của chồng, Vũ Nương luôn hết mực giữ gìn khuôn phép. Khi Trương Sinh đi lính, nàng chỉ mong chồng “ngày về mang theo được hai chữ bình yên” chứ không màng danh lợi, chức quyền. Nàng không khỏi nhớ mong Trương Sinh nơi biên ải xa xôi. Đối với mẹ chồng, nàng luôn tròn chữ hiếu. Khi bà cụ ốm đau, nàng hết lòng chăm sóc, khuyên lơn. Khi mẹ chồng mất, nàng chu dáo lo ma chay tế lễ như đối với cha mẹ ruột của mình. Nàng một mình bao năm nuôi dạy con. Thương con xa cha nên mới trỏ bóng trên tường để con tưởng đó là cha mình mà lòng được an ủi. Nàng hội tụ tất cả những vẻ đẹp đáng quý của người phụ nữ Việt Nam. Xót xa thay, những vẻ đẹp ấy đâu được coi trọng. Bi kịch trút xuống đầu nnagf, khiến nàng phải chịu bao oan ức, đau khổ.
Vũ Nương quả là 1 người phụ nữ lí tưởng : xinh đẹp, nết na, đảm đang, hiếu thuận, thủy chung,… Một con người như thế đáng ra phải được hưởng hạnh phúc trọn vẹn, vậy mà lại phải chết 1 cách oan uổng, đau đớn. Nàng phải chịu nỗi kỉ oan, bị chồng nghi oan là thất tiết, bị đối xử bất công, tàn nhẫn đến mức nàng phải tìm đến cái chết để giải tỏ tấm lòng mình. Nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết của Vũ Nương là từ chiếc bóng trên vách và lời nói của bé Đản. Nhưng nguyên nhân sâu xa trước hết là từ người chồng đa nghi và thô bạo. Trương Sinh được giới thiệu từ đầu là 1 người “có tính đa nghi, đối với vợ thường phòng ngừa quá mức” và là con nhà hào phú nhưng không có học. Đó chính là mầm mống của bi kịch. Tiếp theo đó là sự xử xự hồ đồ, độc đoán, phũ phàng của Trương Sinh khi ghen tuông mù quáng. Trương Sinh đã phớt lờ tất cả các cơ hội để tránh được thảm kịch và mắng nhiếc, đuổi đánh Vũ Nương đi. Nguyên nhân tiếp theo là lễ giáo phong kiến hà khắc, không chấp nhận sự lầm lỡ của người phụ nữ, coi người phụ nữ không giữ được tiết hạnh là mắc vào điều ô nhục nhất. Tất cả những cái đó đã bức tử Vũ Nương, khiến nàng phải chết. Vũ Nương chính là một nạn nhân của xã hội phong kiến. Cuộc sống của Vũ Nương dưới thủy cung kết thúc có hậu hay không – phần này hoàn toàn là những tình tiết kì ảo, thể hiện tính chất truyền kì của truyện. Vũ Nương được Linh Phi cứu và sống sung sướng, hạnh phúc dưới thủy cung, đặc biệt là chi tiết kết thúc tác phẩm : “ Vũ Nương ngồi trên 1 chiếc kiệu hoa, đứng ở giữa dòng, theo sau có tới 50 chiếc xe cờ, võng, lọng, rực rỡ dòng sông, lúc ẩn lúc hiện.” Sự hiện diện đẹp đẽ của Vũ Nương chứng tỏ nàng vô tội và ở thế giới ấy, nàng đã được đối xử xứng đáng với phẩm giá của mình.
Vote cho mình nhaツ
#Mu