em hãy tả lại cảnh làng quê em (phố) trong những ngày chống dịch covid 19
0 bình luận về “em hãy tả lại cảnh làng quê em (phố) trong những ngày chống dịch covid 19”
Nếu ai có hỏi từ đầu năm tới giờ, em ấn tượng vs sự kiện nào nhất thì em sẽ trả lởi ngay mà ko cần suy nghĩ nhiều rằng đại dịch covid 19,vì nó là khoảng thởi gian rất đáng sợ.
Làng quê em trong những ngày covid 19 thật vắng vẻ . Những người dân không ai ra khỏi cổng . Các tiệm tạp hóa đã ngưng bán một thời gian để đẩy lùi dịch bệnh covid 19 . Người dân cùng nhau vệ sinh nơi khu mình ở. Một số nơi cách ly rất nghiêm ngặt . Mọi người trong xóm em , nhà nào nhà ấy cũng mua vài thùng mì tôm dự trữ trong mùa corona . Những ngày ấy làm cho làng quê em thật vắng vẻ và tẻ nhạt , không còn có tiếng cười đùa của những đứa trẻ con , không có những tiếng nói chuyện giữ rít của mấy bà hàng xóm , không còn những tiếng xe máy của những người đi chợ vào giờ canh gà . Không chỉ vậy không còn những tiếng của đứa trẻ tíu tít rủ nhau đi học .
Tóm lại em căm thù dịch covid 19 em mong không còn dịch nữa chúng em đc tới trường vui chơi cùng bạn bè và tự do đi lại.
Làng quê em luôn là nơi tràn đầy sự sống, vui tươi, ngày ngày mọi người đều thức dậy với tinh thần đầy khỏe mạnh nhưng có lẽ trong mùa dịch covid này, mọi thứ trở nên khó khăn hơn với mọi người.
Trong những ngày chống dịch, mọi người luôn cố gắng và đảm bảo an toàn cho gia đình mình. Những ruộng lúc, cánh đồng vẫn luôn vàng óng với sự chăm sóc nhiệt tình của mọi người. Cho dù dịch covid vẫn còn bùng phát, mọi người vẫn còn rất vui tươi. Tất cả đều cố gắng chống dịch. Thay vì trốn tránh, sợ hãi ở nhà, mọi người đều làm việc thật tốt, thậm chí còn có những ông bà già, các bác chăm chỉ vận động để tăng cường sức đề kháng. Mỗi sáng thức dậy, em đã thấy họ vui cười vận động và nói chuyện với nhau. Từng cơn gió nhẹ thoáng qua, những tán lá đung đưa như muốn cổ vũ cho mọi người. Những vườn cây ăn quả luôn tươi tốt, ra những trái quả ngon ngọt nhất để mọi người. Ở nơi quê hương này luôn có những tiếng cười, những ngọn gió mát, tiếng suối trong chảy,… Mỗi ngày, em đều được nghe thấy tiếng đùa của đám trẻ trăn trâu ngoài đồng, chúng thả diều và bắt đầu những trận đánh giả thú vị. Đi theo con đường làng, em có thể nghe thấy tiếng suối róc rách chảy qua những cục đá, mặt suối trong veo như một tấm gương phản chiếu, trên mặt suối, em có thể nhìn thấy như một bức tranh dài sống động.
Trong những ngày chống dịch, mọi người đều rất khó khăn nhưng luôn vui vẻ và nhiệt tình. Tuổi thơ, những kỉ niệm và khoảnh khắc ở nơi đây, em sẽ không thể quên. Cho dù thế nào, chúng vẫn sẽ không thay đổi.
Nếu ai có hỏi từ đầu năm tới giờ, em ấn tượng vs sự kiện nào nhất thì em sẽ trả lởi ngay mà ko cần suy nghĩ nhiều rằng đại dịch covid 19,vì nó là khoảng thởi gian rất đáng sợ.
Làng quê em trong những ngày covid 19 thật vắng vẻ . Những người dân không ai ra khỏi cổng . Các tiệm tạp hóa đã ngưng bán một thời gian để đẩy lùi dịch bệnh covid 19 . Người dân cùng nhau vệ sinh nơi khu mình ở. Một số nơi cách ly rất nghiêm ngặt . Mọi người trong xóm em , nhà nào nhà ấy cũng mua vài thùng mì tôm dự trữ trong mùa corona . Những ngày ấy làm cho làng quê em thật vắng vẻ và tẻ nhạt , không còn có tiếng cười đùa của những đứa trẻ con , không có những tiếng nói chuyện giữ rít của mấy bà hàng xóm , không còn những tiếng xe máy của những người đi chợ vào giờ canh gà . Không chỉ vậy không còn những tiếng của đứa trẻ tíu tít rủ nhau đi học .
Tóm lại em căm thù dịch covid 19 em mong không còn dịch nữa chúng em đc tới trường vui chơi cùng bạn bè và tự do đi lại.
Làng quê em luôn là nơi tràn đầy sự sống, vui tươi, ngày ngày mọi người đều thức dậy với tinh thần đầy khỏe mạnh nhưng có lẽ trong mùa dịch covid này, mọi thứ trở nên khó khăn hơn với mọi người.
Trong những ngày chống dịch, mọi người luôn cố gắng và đảm bảo an toàn cho gia đình mình. Những ruộng lúc, cánh đồng vẫn luôn vàng óng với sự chăm sóc nhiệt tình của mọi người. Cho dù dịch covid vẫn còn bùng phát, mọi người vẫn còn rất vui tươi. Tất cả đều cố gắng chống dịch. Thay vì trốn tránh, sợ hãi ở nhà, mọi người đều làm việc thật tốt, thậm chí còn có những ông bà già, các bác chăm chỉ vận động để tăng cường sức đề kháng. Mỗi sáng thức dậy, em đã thấy họ vui cười vận động và nói chuyện với nhau. Từng cơn gió nhẹ thoáng qua, những tán lá đung đưa như muốn cổ vũ cho mọi người. Những vườn cây ăn quả luôn tươi tốt, ra những trái quả ngon ngọt nhất để mọi người. Ở nơi quê hương này luôn có những tiếng cười, những ngọn gió mát, tiếng suối trong chảy,… Mỗi ngày, em đều được nghe thấy tiếng đùa của đám trẻ trăn trâu ngoài đồng, chúng thả diều và bắt đầu những trận đánh giả thú vị. Đi theo con đường làng, em có thể nghe thấy tiếng suối róc rách chảy qua những cục đá, mặt suối trong veo như một tấm gương phản chiếu, trên mặt suối, em có thể nhìn thấy như một bức tranh dài sống động.
Trong những ngày chống dịch, mọi người đều rất khó khăn nhưng luôn vui vẻ và nhiệt tình. Tuổi thơ, những kỉ niệm và khoảnh khắc ở nơi đây, em sẽ không thể quên. Cho dù thế nào, chúng vẫn sẽ không thay đổi.