Khi còn nhỏ cứ nghĩ chỉ có bố mẹ mới yêu thương mình nhưng khi lớn lên thì mới biết còn những người khác nữa. Đó chính là thầy cô.
Trước kia, khi còn là đứa trẻ, đầu óc rất ngây thơ trong sáng, những ước mơ trong trang giấy thật đẹp đẽ, lớn lao và thơ ngây. Bây giờ thì mới biết cuộc sống ko như chúng ta tưởng tượng hồi đó. Nó xô bồ, bề bộn và lắm những sự ghen ghét, đố kị. Sống trong cái cuộc sỗng cứ trôi đi theo năm tháng thế này, có lúc tôi nhớ cái cảm giác ngày xưa. Thả hồn theo những cánh diều bay mà vô tư ko quan tâm đến mọi chuyện xung quanh. Lắm lúc tôi còn nhớ lại hình ảnh mà sáng nào tới trường tôi cũng gặp-người cô giáo hiền dịu rất yêu thương học sinh. Hồi đó, tôi còn bé lắm, vẫn chưa hiểu hết được tâm tư tình cảm mà cô dành hằng ngày cho chúng tôi. Khi cô chuyển đi rồi mới thực sự muốn có lại cái cảm giác được quan tâm, được che chở như lúc cô còn dạy chúng tôi. Giờ đây, tuy ko gặp lại cô nữa, nhưng em biết cô đã rất cố gắng để dạy dỗ và đào tạo chúng em nên người. Em tin cô sẽ rất tự hào khi biết một vài học sinh cô đã đi thi cấp trường, cấp huyện.
Em rất cảm ơn cô vì đã quan tâm, chăm sóc chúng em trong suốt thời gian đó. Em sẽ ko bao giờ quên hình ảnh của cô trong con tim của mình, về những kỉ mà cô trò ta đã có bên nhau. Em thật sự rất buồn khi nghe tin cô chuyển trường, một ngày nào đó nếu rảnh thì cô quay lại trường để gặp bọn em. Em rất mong điều đó xảy ra!
-^-
bài làm:
Khi còn nhỏ cứ nghĩ chỉ có bố mẹ mới yêu thương mình nhưng khi lớn lên thì mới biết còn những người khác nữa. Đó chính là thầy cô.
Trước kia, khi còn là đứa trẻ, đầu óc rất ngây thơ trong sáng, những ước mơ trong trang giấy thật đẹp đẽ, lớn lao và thơ ngây. Bây giờ thì mới biết cuộc sống ko như chúng ta tưởng tượng hồi đó. Nó xô bồ, bề bộn và lắm những sự ghen ghét, đố kị. Sống trong cái cuộc sỗng cứ trôi đi theo năm tháng thế này, có lúc tôi nhớ cái cảm giác ngày xưa. Thả hồn theo những cánh diều bay mà vô tư ko quan tâm đến mọi chuyện xung quanh. Lắm lúc tôi còn nhớ lại hình ảnh mà sáng nào tới trường tôi cũng gặp-người cô giáo hiền dịu rất yêu thương học sinh. Hồi đó, tôi còn bé lắm, vẫn chưa hiểu hết được tâm tư tình cảm mà cô dành hằng ngày cho chúng tôi. Khi cô chuyển đi rồi mới thực sự muốn có lại cái cảm giác được quan tâm, được che chở như lúc cô còn dạy chúng tôi. Giờ đây, tuy ko gặp lại cô nữa, nhưng em biết cô đã rất cố gắng để dạy dỗ và đào tạo chúng em nên người. Em tin cô sẽ rất tự hào khi biết một vài học sinh cô đã đi thi cấp trường, cấp huyện.
Em rất cảm ơn cô vì đã quan tâm, chăm sóc chúng em trong suốt thời gian đó. Em sẽ ko bao giờ quên hình ảnh của cô trong con tim của mình, về những kỉ mà cô trò ta đã có bên nhau. Em thật sự rất buồn khi nghe tin cô chuyển trường, một ngày nào đó nếu rảnh thì cô quay lại trường để gặp bọn em. Em rất mong điều đó xảy ra!
P/s: cho xin 5 sao và câu trả lời hay nhất ạ!!!!