EM HÃY VIẾT 1 ĐOẠN VĂN NGẮN TỪ 5 ĐẾN 8 CÂU NÊU CẢM NHẬN CỦA EM SAU KHI HỌC XONG BÀI THƠ NHỚ RỪNG TRONG ĐOẠN VĂN CÓ DÙNG CÂU NGHI VẤN
EM HÃY VIẾT 1 ĐOẠN VĂN NGẮN TỪ 5 ĐẾN 8 CÂU NÊU CẢM NHẬN CỦA EM SAU KHI HỌC XONG BÀI THƠ NHỚ RỪNG TRONG ĐOẠN VĂN CÓ DÙNG CÂU NGHI VẤN
@Meoss_
Chắc trong chúng ta ai cũng đã được học và tìm hiểu xong văn bản ” Nhớ rừng ” rồi đúng không? Đó chính là một bài thơ về một con hổ – từng làm chúa sơn lâm đang nhớ về quê nhà của mình. Chao loi! Những cảm xúc đó thật thiêng liêng, thật hùng vĩ. Tôi cảm thấy như bản thân mình chính là con hổ ấy, cảm nhận được những cảm xúc mãnh liệt của nó to lớn như thế nào. Đó chính là một bài thơ gợi lên nhiều hình ảnh đẹp và cảm xúc độc đáo cho người nghe, người đọc.
“Nhớ rừng” của Thế Lữ là một bài thơ hay và để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc. Bài thơ là “lời con hổ” nhưng lại mang tâm trạng của con người. Và, đó không chỉ là tâm trạng của một người, của riêng Thế Lữ mà còn là tâm trạng của cả một tầng lớp, một thế hệ đươnng thời. Con hổ xót xa khi mình không còn là mình mà chỉ còn là “thứ đồ chơi” và phải “chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, với cặp báo chuồng bên vô tư lự”. Nó chỉ còn biết sống với quá khứ, sống với ngày xưa. Nhưng quá khứ dù hào hùng, tươi đẹp bao nhiêu cũng không thể thay thế cho hiện tại. Phải chăng niềm khát khao của con hổ nhớ rừng là khát khao trở về với cái kỳ vĩ, siêu phàm, không chung sống được với cái tầm thường, thấp kém giả tạo?. Đó cũng là vẻ đẹp của nhân cách, khát khao của nhà thơ.